|
|
|
|||||||||
Điện ảnhA Separation: trước khi chết phải xem phim nàyMột nghệ sĩ từng nói với tôi rằng: có những phim “bắt buộc” phải xem, không xem thì không thành người. Các phim đó không nhiều, một năm may ra chỉ có 3, 4 tác phẩm là cao. Năm nay, A Separation (Chia ly) được xếp vào cái danh sách “xem hay là […] Ý kiến - Thảo luận
1:08
Sunday,27.12.2015
Đăng bởi: RTPHôm nay đọc bài báo này, http://tuoitre.vn/tin/tuoi-tre-cuoi-tuan/van-de-su-kien/20151221/khi-cuoc-tranh-luan-bi-lac-huong/1023619.html, nhớ lại cuộc tranh cãi vừa rồi trên SOI, những cuộc tranh cãi khác, và cái ý của Nhật Minh: “Mình hiểu tại sao bạn nghĩ như vậy, vì bạn đứng ở vị trí người xem, chứ chưa ở hoàn cảnh người làm bao giờ” bình cho bài viết này.
15:04
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Trần Quang LuPhim Iran nhiều phim hay đấy.
11:55
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Nghiêm ToànHi Pha Lê!
22:49
Friday,13.4.2012
Đăng bởi: Nhất LinhBạn thật đáng yêu Pha Lê. "Phương tiện" nếu không chạm được đến lòng người thì làm sao có thể đạt được "mục đích", dù là mục đích gì. Nhất là khi làm nghệ thuật, và ở thời điểm dân trí công chúng cao như bây giờ.
0:09
Friday,13.4.2012
Đăng bởi: phale@Nhật Linh: Mình cũng hiểu là phim này "ngầm" nói lên cái chưa được của đạo Hồi một cách kín đáo, nhưng thực tế thì phim nào chả vậy và thực sự đây cũng không phải mục đích chính của phim, ít ra là mình cho là như thế. Vì phim Mỹ cũng sẽ ngầm nói lên những thứ không tốt của xã hội Tư Bản, phim Anh ngầm nói lên cái dở của nước Anh, phim Trung Quốc cũng kín đáo kể về những mặt trái của Trung Quốc. Thực tế thì gần như không có đạo diễn nào nói rằng "Tôi hài lòng 100% với đất nước mà tôi đang sống", đấy cũng là bản tính muôn đời của nghệ sĩ, và đạo diễn Farhadi chắc chắn cũng chẳng hề hài lòng với xã hội Iran. Nhưng nếu đó là "mục đích" còn tất cả những thứ còn lại chỉ là "phương tiện" như bạn nói thì ông đã vào tù ngồi giống Jafar Panahi. Ông nhìn vào con người trước, rồi tới đạo giáo và luật lệ sau, chính vì thế mà phim của ông rất nhân bản.
20:20
Thursday,12.4.2012
Đăng bởi: Nhat LinhBạn đúng là Pha Lê, nên cũng trong trẻo và ngây thơ như… Pha Lê vậy. Đúng là bộ phim không “đụng“ hay phê phán trực tiếp đến Iran hay đến đạo Hồi. Vì bên đó kiểm duyệt ác hơn Đại Việt ta nhiều lần mà. Cả bộ phim là bị kịch của những con người cá nhân, rồi dẫn đến sự chia ly… Nhưng sau khi chứng kiến bi kịch đó thì người ta mới nghĩ, tại sao một người phụ nữ Hồi giáo lại phải quyết liệt ra đi như vậy? Bối cảnh đằng sau bi kịch đó dù ko hiển hiện trực tiếp nhưng nó được đề cập một cách kín đáo… Theo mình cái đáng học, cũng là tài năng của những người Iran ở chỗ tạo ra một câu chuyện “không cá biệt” để người xem mọi ngôn ngữ đều “cảm” được, như vậy họ sẽ “chạm“ được tới lớp công chúng không giới hạn. Và đó là phương tiện chứ không phải mục đích Pha Lê ạ :-)
21:53
Tuesday,10.4.2012
Đăng bởi: Phạm Quốc Trung"...đa số những bi kịch trong cuộc sống của chúng ta không phải do đất nước, luật lệ; mà là do chính chúng ta tạo ra" Thích đọc Pha lê và Bình minh? (2 in 1?) vì những bài bình phim của các bạn rất hay, thậm chí có nhiều câu sâu sắc, từng trải đầy chất triết lý như triết gia. Đọc xong là muốn xem ngay/hoặc chán ngay bộ phim mà các bạn đề cập. Rõ ràng hai bạn là người hướng đạo tài tình.
10:36
Tuesday,10.4.2012
Đăng bởi: Sơn Hồ Nguyên"A Separation: trước khi chết phải xem phim này", đọc tiêu đề thấy không thể không đọc lời dẫn, đọc lời dẫn thấy không thể không xem phim này, thế nào cũng phải đi tìm phim này mua xem, cho dù chưa biết thực hư phim hay cỡ nào.... |
|
||||||||||