|
|
|
|||||||||
Gẫm & BìnhThái độ kiến trúc Việt: tinh giản, hòa hợp, chứ không cầu kỳ, áp chếTrong phần cmt cho bài Thế nào là nhà Việt: hình thức Việt hay lối sống Việt?, bạn Nguyen Tran có viết: Thưa chú Trịnh Lữ, Câu hỏi của chú thực sự là một đề tài mà những người làm kiến trúc đã và đang kiếm tìm lời giải đáp. Để thực sự tìm được […] Ý kiến - Thảo luận
21:54
Sunday,7.7.2013
Đăng bởi: SiêuNoobDạ cám ơn chú Trịnh Lữ đã bỏ thời gian giải thích rất cặn kẽ cho cháu (và hi vọng là cả nhiều bạn khác trên SOI nữa).
17:03
Sunday,7.7.2013
Đăng bởi: trịnh lữ@SiêuNoob -- tôi vỡ nhẽ một điều rằng trao đổi bằng viết qua lại có cái dở là mình mất nhiều thời gian để giải thích, nhưng cái hay là vì thế mà nó giúp mình thấy những rủi ro của câu chữ cần phải phòng ngừa, và bắt mình phải suy xét đầy đủ hơn khi trình bày một việc gì đó. Ở đây là mấy từ "tinh giản, hòa hợp, thích ứng". Cái hiểu của tôi là "tinh giản" không phải là sơ sài nghèo nàn, mà là thái độ chắt lọc rất kỹ lưỡng và công phu để tìm ra giải pháp tối ưu và hiệu quả cao nhất. Hiệu quả trong phạm trù mình đang bàn luận ở đây có nghĩa là công dụng thì tối đa, kiểu cách thì đẹp, mà giải pháp, bao gồm từ vật liệu đến kết cấu, công lao động, thì chỉ cần tối thiểu. Tối ưu thì có nghĩa là phải có vài ba cái giải pháp hiệu quả như thế đã, rồi mới lại chọn cái nào hòa hợp và có khả năng thích ứng nhất ở cái môi trường mình đang phải xử lý ấy thì mới dùng. Như vậy, "tinh giản, hòa hợp, thích ứng" hoàn toàn không có nghĩa là sơ sài, dễ dãi, do nghèo nàn mà ra. Cũng như người ta, về đường ăn mặc chẳng hạn, những ai kỹ lưỡng tinh tường khắt khe và có thẩm mỹ tốt thì mới có thể trang phục cho mình để mang vẻ tinh giản hòa hợp và thích ứng với môi trường mình phải giao lưu.
15:55
Sunday,7.7.2013
Đăng bởi: SiêuNoobCảm ơn chú Trịnh Lữ đã giải thích cặn kẽ về quan điểm dân tộc tính trong kiến trúc Việt của ông Ngọc. Bản thân cháu cũng tin rằng thái độ sống sẽ quyết định hướng đi và sản phẩm của kiến trúc. Tuy nhiên, theo cháu thì thái độ sống của bản thân kiến trúc sư chỉ đóng vai trò phụ trợ ở đây, còn cái quyết định chính là thái độ sống của đại bộ phận dân chúng, những khách hàng của các kiến trúc sư. Lấy ví dụ như ở Nhật, sở dĩ trường phái tối giản phát triển được sâu rộng không phải vì họ có những kiến trúc sư có quan niệm sống tối giản. Điều tiên quyết là phong cách, văn hóa sống của đại bộ phận người Nhật hướng tới những triết lý phù hợp với trường phái tối giản đó.
10:02
Sunday,7.7.2013
Đăng bởi: trịnh LữSieuNoob: quan điểm của bản thân mình là quan trọng nhất. Toàn bộ ý tưởng của ông Ngọc - mà tôi thấy tâm đắc, là của một người làm kiến trúc và nội thất với thái độ của nghệ sỹ muốn tìm cách sáng tạo cái mới từ việc học hỏi truyền thống. Điểm khác biệt là ở chỗ học như thế nào. Và ông Ngọc tin rằng phải học từ cái "thái độ" làm nhà cửa đồ đạc truyền thống, chứ đừng câu nệ vào những hình thức của truyền thống, vồn chỉ là những dấu ấn vật chất của từng thời kỳ lịch sử. Mà truyền thống chính là di sản của dân gian. Học truyền thống tức là học cách nghĩ cách làm của dân gian, tinh hoa của nhân dân. Như vậy thì cái "mặt bằng kiến trúc truyền thống" của mình đâu có thấp kém. "Bộ phận tinh hoa của người Việt" như cháu nói, thì cũng là chắt lọc từ cái "mặt bằng" ấy thôi. Nghĩ như vậy, thì mình sẽ có thái độ học hỏi nhân dân, học hỏi cách nghĩ cách làm của người xưa từ những sản phẩm còn tồn tại cho đến giờ. Tại sao phải lo "nhân dân" không hiểu và "mặt bằng thấp kém"?
14:42
Friday,5.7.2013
Đăng bởi: admin@ Phó Đức Tùng: cmt của Tùng, Soi đã đưa lên thành bài riêng. Bài có tên "Đi tìm cái khác biệt để đạt được cái hòa đồng" Cảm ơn Tùng.
13:50
Friday,5.7.2013
Đăng bởi: SiêuNoobThưa chú Trịnh Lữ. Cháu thấy những quan điểm của ông Ngọc và của chú rất sâu sắc để cho mình học hỏi. Nhưng cũng trộm nghĩ là những quan điểm đó chắc mới chỉ có được ở một bộ phận tinh hoa của người Việt mình thôi, cả xưa và nay. Còn về mặt bằng của dân ta thì sao ạ? |
|
||||||||||