Ở Đâu - Làm Gì

"Nhập nhằng" của Phạm Tuấn Tú, tại Nguyên Gallery

. NHẬP NHẰNG – AFFITTAKhai mạc: 17h30 ngày 18 tháng 10 năm 2014Địa điểm: Nguyên Gallery, 31A Văn Miếu, Đống Đa, Hà NộiThời gian: Từ ngày 18.10.2014 tới 27.10.2014 ACCAviet trân trọng giới thiệu triển lãm hội họa cá nhân đầu tay của họa sỹ Phạm Tuấn Tú với tên gọi “Nhập nhằng – Affitta”. […]

Ý kiến - Thảo luận

23:25 Sunday,26.10.2014

Đăng bởi:  CON MÒE BÉO BỤNG

Không biết sao nhìn đám vẩy, chấm, mây tít mù tự nhin nhớ đến một bài từng đăng trên SOI, để lẩy ra 1 đoạn:

Tính duy mỹ mang hơi hướng trang trí, các chi tiết trong tác được tỉa tót và chiếm vị trí chủ đạo thay thế hẳn cho sự sáng tạo & suy tưởng, thậm chí tính đơn giản của chủ đề lẫn bố cục cũng không lấp liếm nổi sự thiếu vắng nội dung...

Các tác phẩm thường là một sự pha trộn nặng nề & Sáo rỗng của tính tâm linh nửa mùa, sự thanh thản kiểu ‘ông bà tổ tiên’ hay một kiểu ‘không khí chùa chiền’ rập khuôn sẵn có mang nặng tính duy mỹ hơi hướng trang trí. Nguyên liệu mang tính biểu trưng bao gồm tượng Phật, tràng hạt, nhang khói, nhiễu, áo xống truyền thống, tre trúc...

Hạng mục ‘những người được gọi là nghệ sĩ nhưng có bản năng của thợ trang trí’ khá là rộng...

23:26 Thursday,23.10.2014

Đăng bởi:  Linh Cao

Chúng tôi đi xem tranh Tú trong lúc nhập nhoạng tối, khi đường phố đến đỉnh điểm của tan tầm đông đúc và vỉa hè Văn Miếu dang rộng khoảng tĩnh lặng quanh chén trà lấy hoạ sỹ làm tâm điểm cuộc gặp thoáng chốc... Đèn quá sáng, phòng bầy hẹp với đôi chiếc xe máy để giữa nhà và đôi gương mặt lễ tân vô cảm càng làm tôi tiếc nuối thêm. Vẫn biết phòng bầy không làm nên tác phẩm, nhưng giá như có một ngôi nhà bí ẩn trong tiếng cót két sàn gỗ, những chùm đèn và màn nhung dài lưu luyến ,với hoa và nến, với lư trầm toả nhẹ hương trong tiếng nhạc Kitaro bay lượn...tranh Phạm Tuấn Tú sẽ sống dậy và đi lang thang lẫn giữa người xem như thể một đàn cá lạ kỳ múa quanh ta, trong đại dương của cơn mộng ảo... Để bầy được như thế cho Tú cần một đạo diễn thực thụ , một người tri kỷ. Vẫn biết là Trời thử người tài với muôn ngàn kìm hãm , nhưng tôi vẫn mong có người như thế sẽ tìm đến với hoạ sỹ, một ngày không xa.
Tranh Tú điệu, quái và khá ám ảnh. Hắn ta có ý thức tạo ra một thế giới riêng, có âm hưởng ăn chơi sa đoạ như chốn dành cho các quý tộc sa sút nhiều ý thích kỳ quái, bị dằn vặt bởi câu hỏi thường trực cho đich đến phù phiếm của bản năng và lý trí. Bối cảnh càng phù hoa lộng lẫy, nhân vật càng cô đơn và nhiều tự trào. Rất dễ nhận ra sau lớp vỏ lưỡng tính là câu hỏi kép để tránh câu trả lời lưỡng cực , và ai cứ áp câu chuyện đồng tính vào đây là sai. Cường điệu đối với Tú là để giải mã dần dần những khát vọng phi thực tế không giải quyết trong đời sống thường ngày được. Khi chú đã thích một cái ghế cổ, thì cái chú đi tìm phải là ngai vàng, và nếu không thể sở hữu một cái ngai vàng ở trong xưởng hoạ, thì chú sáng tạo ra ngai vàng cho riêng mình trong hội hoạ. Mỗi bức tranh đánh dấu một vecto người hoạ sỹ lao đến cái đích lý tưởng - cái thế giới sáng tạo của riêng mình. Trên hết cuối cùng nó vẫn phải có một ý nghĩa mấu chốt cho tinh thần và đời sống của tác giả. Nên tôi thật sự ấn tượng khi chú muốn làm một " quả " sắp đặt có tên : đám ma. Để cảnh báo cái đích đến của bao nhiêu dấu trừ kia lại đơn giản là điểm 0- biểu tượng của tận cùng, của hoang tàn- của cái Chết ? Vì chú đã chọn một thế giới quá âm tính, với hệ thống biểu tượng toàn những cú, búp bê cụt đầu, thập giá, bia mộ, âm hồn...và một loài như là xác sống vậy. Cái Đẹp đi cùng cái sợ và dần dần bị cái sợ làm cho tăng liều kinh dị. Viên thuốc cuối cùng cứu chữa cho thẩm mỹ của Tú, là chút hài hước như chút đường bọc ngoài viên kẹo đắng. Những bức đẹp nhất tiếc thay không bầy được lần này, làm cho cảm giác xem xong cả hai phòng mà vẫn thiếu. Quyển sách đã cung cấp cái nhìn rộng mở đầy đủ hơn cho giới nghiên cứu cũng như bọn đầu cơ.
Về bề mặt tranh, chất acrylic của Tú làm cho đôi chỗ còn nông. Chú cần vẽ kết hợp với sơn dầu và có thể nên nghĩ tới dát vàng dát bạc cộng với mở rộng biên độ không gian ra, cũng như thu hẹp lại tập trung vào nét mặt của nhân vật. Thực tế triển lãm đang có những bức chân dung rất thuyết phục, no mầu, mạnh về thị giác, tạo hình tốt. Chú càng đi vào chi tiết tinh xảo, thì lại càng mờ đi sức chiếm lĩnh của nhân vật trung tâm. Các hinhf tượng phụ trợ cần sâu sắc và cô đọng hơn.
Cuộc chơi còn dài và khi đã chọn con đường độc đáo, luôn tìm thêm một ngả thoát hiểm nhé? Đi hết cái cầu kỳ cũng giống như làm trọn vẹn một việc đơn giản, cũng cần có Duyên và có Chí. Còn Số thì đã ghi rồi đấy Tú !

21:30 Thursday,23.10.2014

Đăng bởi:  tranh chợ

Tranh họa sĩ Phạm Tuấn Tú đẹp , sáng tạo , có nội tâm.
theo mình họa sĩ bớt lằng ngoằng tí nữa đẹp hơn. !!!

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả