Gẫm & Bình

Ghi chép của một người ngoại đạo

HỘI HỌA VIỆT NAM – MỘT DIỆN MẠO KHÁCTừ ngày 19.10.2015 đến ngày 23.10.2015Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam, 66 Nguyễn Thái Học, Ba Đình, Hà NộiKhai mạc lúc 18h00 Thứ Hai, ngày 19.10.2015 * Đi xem triển lãm “Hội họa Việt Nam: một góc nhìn khác” về, thấy có bạn không đi được cứ […]

Ý kiến - Thảo luận

20:25 Monday,18.7.2016

Đăng bởi:  Candid

Chết, xin lỗi bác, lỗi typo do smartphone :D

Em thấy trên tiki còn có bán, không hiểu còn không. Hôm em mua ở hàng sách là cuốn cuối cùng, mấy bạn đến sau còn giậm chân than tiếc mãi.

http://tiki.vn/hoi-hoa-viet-nam-duong-dai.html

Cuốn này em chỉ chê sách khổ to nhưng một số tranh xếp chưa hợp lý nên vẫn tốn giấy.

Còn triển lãm bác tìm theo từ khoá Những bức tranh từ trời Tây hoặc Tạ Tỵ, Thành Chương là ra nhiều bài.

19:59 Monday,18.7.2016

Đăng bởi:  Dim

Hehe... Em không phải là Dím. Bác cho em xin thông tin cuốn đó và triển lãm với. Em dạo này không theo dõi nhiều nên không rõ.

19:43 Monday,18.7.2016

Đăng bởi:  Candid

Cám ơn bác Dím đã thông tin. Vừa rồi em có mua được một cuốn sách của một nhà sưu tập có tiếng ở Việt Nam. Sách in đẹp khổ to hơn nhiều so với cuốn Một diên mạo khác, cũng rất nhiều tranh đẹp của các cụ Đông Dương, và đặc biệt là giá rất tình thân mến thân. Em hy vọng rồi trước sau gì em cũng sở hữu một cuốn nếu có duyên.

Nhân tiện mấy hôm nay đang theo dõi thông tin về một triển lãm các bức tranh khác cũng từ trời Tây mà thấy buồn cho nền hội hoạ của Việt Nam!

18:14 Monday,18.7.2016

Đăng bởi:  Dim

Vài hình ảnh để bác Candid tham khảo:
Hình 1
Hình 2
Hình 3 

17:32 Monday,18.7.2016

Đăng bởi:  Dim

Tình cờ hôm nay xem lại bài này mới thấy comment của bác Candid. Thời điểm hỏi và trả lời cách nhau quá xa!

Hôm đến triển lãm, tôi có hỏi chị vợ của nhà sưu tập là liệu có thể đến ngắm tranh ở đâu. Chị có nói là đến Gallery Minh Kim, 23A Phan Đình Phùng, may ra nhà sưu tập tạo điều kiện.

Còn về quyển "Hội họa Việt Nam - Một diện mạo khác" của nhà nghiên cứu Phan Cẩm Thượng, thì tôi thấy là rất đáng mua. Ngoài cái giá hơi choáng (so với người ngoại đạo như tôi), và sách nặng tuột tay là đi lò cò, thì nội dung và in ấn rất ổn.

Sách phân tích bối cảnh sáng tác của từng họa sĩ, bối cảnh sáng tác của từng tác phẩm, và đánh giá giá trị của tác phẩm đó cũng như vai trò của họa sĩ.
Thêm một giá trị nữa, là cuối sách có 2 phụ lục. Phụ lục 1 là Tiểu sử họa sĩ, phụ lục 2 là Niên phổ Lịch sử Nghệ thuật Việt Nam thế kỷ 20. 2 món này mới gọi là khó tìm ở những cuốn nghiên cứu khác. Người ngoại đạo có thể thông qua hai phụ lục này mà hiểu được rất nhiều về bối cảnh nghệ thuật Việt Nam đầu thế kỷ 20, cũng như tra cứu các thông tin liên quan.

Tranh in trên giấy couché dầy dặn, sắc nét. Riêng những bức sơn mài, thì do đặc thù của tranh, nên cái lung linh của từng lớp sơn không thể nào phản ảnh được hết. Nên "Phong cảnh nông thôn" hay bất cứ bức sơn mài nào cũng đành thưởng thức trực tiếp thôi, không thể đòi hỏi hơn được.

Tôi cũng chưa đọc hết, nhưng đấy là đánh giá ban đầu. Chắc tôi sẽ phải sắp xếp một buổi qua Gallery, xin xỏ nhà sưu tập được chiêm ngưỡng các bức của Phạm Hậu một lần nữa.

8:18 Tuesday,27.10.2015

Đăng bởi:  candid

Tình cờ hôm qua em mua được 1 quyển sách của một cuộc triển lãm khác cũng đáng để sưu tập mới nhớ ra. Bác DIM đã có sách thì review hộ xem cuốn sách như thế nào. Biết đâu em lại có hứng mua. Mà cũng không thấy BTC thông báo mua sách sau triển lãm ở đâu nhỉ?

22:23 Saturday,24.10.2015

Đăng bởi:  Tuấn Ngọc

Em thì lại có thắc mắc là hoa mừng triển lãm sao lại ghi: "Mừng khai trương. Phát tài - Phát lộc". Triển lãm có bán vé thu tiền gì đâu ta? Kinh doanh gì mà khai trương nhỉ?
Mà hoa mừng cũng ngộ lắm. Trăm hồng nghìn tía mà lại trộn hoa nhựa vào. Thật giả lẫn lộn buồn hết sức

7:32 Saturday,24.10.2015

Đăng bởi:  Candid

Ví dụ một vấn đề về chuyên môn, khi đến xem triển lãm mình nghe thấy nhiều người chắc là trong giới trao đổi với nhau là sao một số tranh trông mới quá. Bạn bè mình đi xem về cũng thắc mắc thế. Một số người có có giả thuyết rất âm mưu. Mình thì không biết gì nhung nhìn tranh của hoạ sĩ Mai Trung Thứ cũng quan sát kỹ lưỡng và ngạc nhiên về chất lượng tranh sau từng ấy năm. Trước kia đọc các bài về việc bảo quản tranh lụa khó như thế nào (như trong bài về tranh lụa trên Soi). Vấn đề này chắc phải những người am hiểu về kỹ thuật như bâc Nguyễn Đình Đăng giải đáp.

Về mình thì chỉ dựa vào kinh nghiệm chơi các món đồ khác thử áp vào. Do ngày xưa các cụ trong bộ tứ ở Pháp không bị điều kiện giới hạn làm khó như các cụ ở trong nước nên sử dụng được các màu, toan, lụa... Chất lượng tốt hơn. Như trong bài tranh lụa có nói bao năm vẫn chỉ 1 nhà cung cấp lụa, loại lụa, màu nước cũng chỉ có màu Leningrad là nhất, kỹ thuật bồi... Rồi những bài viết của các cụ ngày xưa khan hiếm phải chia nhau từng tube màu dầu...

Thứ 2 là do điều kiện khí hậu ở Tây tốt hơn ở Ta. Có nhiều món đồ mình mua ở tây về còn y như mới mặc dù sau 40-50 năm vứt trên nhà kho. Về Việt Nam chỉ sau vài năm là ố, xỉn, mốc, rỉ. Độ ẩm ở Việt Nam nhất là miền Bắc quá cao nên điều kiện bảo quản rất khó. Muốn giữ được thì chỉ có cuộn lại nhét vào hòm chống ẩm.

Đấy mới chỉ là ý kiến của mình. Rất mong các bác đã từng có ý kiến vào trao đổi để được mở rộng kiến thức.

19:29 Friday,23.10.2015

Đăng bởi:  Candid

@Thông: viết đi chứ. Một sự kiện thế này mà không có ý kiến của các nhà chuyên môn thì thật đáng buồn. Cho dù là khen hay chê cũng nên có ý kiến.

18:26 Friday,23.10.2015

Đăng bởi:  Phạm Huy Thông

Soi ơi. Bức chân dung xanh xanh phía dưới của bức “Người phụ nữ Pyrenees” mà Soi đăng trong bài sẽ nên được chú thích là: "Chân dung Lê Thị Lựu do Vũ Cao Đàm vẽ" cho đỡ gây hiểu nhầm.
Các khung cầu kỳ trong triển lãm này có nguồn gốc từ đâu thì tớ không biết. Riêng khung tranh cho một số bức của họa sĩ Mai Trung Thứ lại rất mộc mạc. Tớ đồ rằng vì những khu đó tự tay họa sĩ Mai Trung Thứ làm hoặc trang trí lên. Các nét vẽ trên khung cùng chung một kiểu hoa văn mộc mạc với độ khoát tay tương đối giống nhau. Có lẽ vì vậy mà các nhà đấu giá mới không đổi chúng bằng các khung tranh cầu kỳ.
Tớ cũng đang muốn viết một bài về triển lãm, nhưng vẫn đang lăn tăn mãi, không biết nên viết kiểu gì để giữ được thái độ trung dung. Thôi thì cứ ngồi im ngắm mọi người bình luận cái đã.
Triển lãm này tớ cũng đi 3 lần. Lần nào đi cũng thấy đông. Hôm triển lãm thì đông nghẹt, coi như đi xem người chứ không thưởng được tranh.

12:35 Friday,23.10.2015

Đăng bởi:  Uyên Bùi

thế thì em mới bảo em thấy lạ vì em ôm con đứng còn xa tít tắp chị ấy đã lon ton ra nhắc, trong khi có một em bé đứng sờ vào khung tranh ngay đấy chị ấy... chả nói gì. xong có mấy cô đứng vai kề vai với cái khung tranh thiếu điều hất cái tranh lệch khỏi vị trí chụp ảnh lưu niệm tí toét chị ấy cũng kệ! thế em mới nói. chị ấy tiếc tranh thì đừng mang ra triển lãm, mang triển lãm mà vẫn tiếc thì giăng lấy cái dây giới hạn vị trí cho nó văn minh tập thể.

hay là kiểu bà mẹ tóc nhuộm tím rịm như em nên ôm con đứng càng xa tranh càng tốt cho chị ấy đỡ thấy xót tranh? :))

12:18 Friday,23.10.2015

Đăng bởi:  Candid

Hôm khai mạc triển lãm lúc mình đang xem bức Phong cảnh nông thôn có người đứng xem cùng cũng giơ tay sờ vào, không nhớ là sờ bức này hay bức Phong cảnh Hạ Long bên cạnh. Có khi là do nhiều người đến xem như Madame comment và họ không ý thức được nên có nhiều hành động khiến gia chủ xót ruột. Thôi thì cứ mất lòng mà giữ được tranh còn hơn là sau mấy hôm triển lãm mà sứt sẹo mất.

11:48 Friday,23.10.2015

Đăng bởi:  Uyên Bùi

Em ra Hà nội được mấy hôm thì đều dính tịt vào công việc. nghe bảo hôm nay là ngày cuối cùng triển lãm nên cũng tranh thủ, dắt díu cả nhà đi xem triển lãm.

nói chung tranh thì hẳn là đẹp, đẹp đến mức nào thì em không thể nhận xét được. với em, cứ ai là họa sỹ mà tự sáng tác không sao chép đều đẹp hết. chứ đến tầm kỳ cựu điểm mặt đặt tên cho nền hội họa của nước mình thì không đẹp lại phí tranh đi. nên chuyện khen tranh đẹp là điều hiển nhiên rồi. nhưng giờ em muốn nói đến mấy thứ không đẹp (tất nhiên không phải tranh).

em ôm con bé nhà em đến, học đúng bài "cùng trẻ xem tranh" để hỏi câu mấy câu cơ bản về hội họa. con thấy có gì trong tranh? màu sắc như thế nào?... hai mẹ con đang mải mê xem thì có một chị áo xanh tự xưng là chủ số tranh triển lãm (không rõ có phải vợ anh Nguyễn Minh không?) đến níu ngay áo chồng em dạy rằng, nên bảo vợ (tức em) đưa con đứng xa bức tranh ra, không trẻ con sẽ chọc tay vào tranh đấy! lúc đó em ôm con đứng cách bức tranh đủ 1 cái với tay của con (phòng việc con cao hứng giống như các cô chú hôm khai mạc... sờ soạng tranh).

cô ấy làm em nhớ năm trước em đi Orsay, có ông chú dẫn cô con gái bé tí, hai bố con ngắm tranh Monet, trò truyện rôm rả. cô bé con đứng rất gần bức tranh và vung tay búa xua, nhưng người quản lý bảo tàng ở khu vực đó rất thoải mái, còn đến trò chuyện cùng nữa, không có cái kiểu "kỳ thị trẻ con" như triển lãm này. có lẽ vì trẻ con Việt Nam hay "táy máy" nên tạo thành ấn tượng không tốt đối với chị này chăng? thế cũng lạ, vì lát sau, em thấy có em bé tầm 5 tuổi đứng sờ sờ vào khung tranh cũng không thấy chị ấy ra nói gì.

nhưng, thôi thì chuyện trẻ con bỏ qua. cả nhà em đi ngắm bức sơn mài tuyệt đẹp của bác Phạm Hậu mà anh giới thiệu ấy. em dùng iphone chụp hơi nhòe, chồng em bảo em thích thì để chồng chụp bằng máy ảnh thì rõ nét hơn. chồng em đang loay hoay vừa nhấn nút lấy nét thì chị áo xanh lại phi ra, bảo chồng em tắt đèn đi. nhưng rõ khổ, cái đèn mà chị ấy nhìn thấy nó lóe chớp đỏ lại là đèn hồng ngoại lấy nét của máy ảnh, chứ không phải đèn flash. chồng em giải thích thì chị ấy vẫn ngúng nguẩy bảo chồng em tắt cái đèn đi và đứng xa xa ra, đừng đứng gần tranh thế, ảnh hưởng đến tranh. lần đầu tiên em thấy mặt chồng em đực ra như vậy. chồng em hỏi tại sao phải đứng xa ra? chị ấy trả lời vì chị ấy là chủ bức tranh triển lãm ở đây. wow! mà em cũng chỉ lạ là mấy bạn mà cầm máy ảnh to này, ống lớn này, dzí sát vào tranh chụp toạch toạch thì không bị nhắc nhở gì.

nói chung, có lẽ gia đình em dốt nát toàn tập nên không biết rằng đèn hồng ngoại lấy nét và đứng chụp gần thì sẽ có thể làm hỏng tranh sơn mài. chẳng may trước đây chồng em có qua nhà anh bạn chơi (anh ấy cũng là dân sưu tập tranh), anh bạn có cho chồng em xem mấy bức tranh sơn mài của Nguyễn Gia Trí, rồi còn đưa khăn cho chồng em bảo lau bụi đi cho sạch. chồng em hồi đó vừa lau vừa đổ mồ hôi hột. chứ nếu biết đến chụp hình đứng gần cũng làm bay màu sơn mài như chị áo xanh nói, thì có khi lúc cầm khăn lau tranh anh ấy sợ tè ra quần cũng nên. giờ nghĩ lại thấy không rét mà run.

nói chung, em rất thẩm thấu câu của chồng em nhận xét, ở Việt Nam không đi xem triển lãm tranh thì thôi. một khi đã đi thì không bao giờ muốn đi bất cứ lần nào nữa. haizzza!

23:57 Thursday,22.10.2015

Đăng bởi:  Candid

Em thấy đa phần tranh có khung cầu kỳ đều có tem tròn của Sotheby's

22:49 Thursday,22.10.2015

Đăng bởi:  lc

Phần lớn là khung của các hãng đấu giá đấy. Một số bức còn tem của hãng đóng số lô dán trên khung mà. Khung gỗ lước mềnh chỉ có đồ sơn thếp cổ xịn là đẹp. Một danh thủ đóng khung vừa đắt vừa kiêu, là nhà Song Hải mạn đầu Hoàng Diệu. Bác ấy thếp bạc và chọn mẫu rất nhã. Thôi nói chung tranh đẹp cứ gói cất kỹ đi, rồi một ngày sẽ có sưu tập hoặc nhà cái phải làm khung cho tác phẩm. Cái khung đẹp nhất cho tranh, "là tình iu em như sóng biển chiều hôm", làm chỗ phai chỗ bạc màu sương gió, là cổ lai hy, là rất chắc rất bền. Mà không nuốt chửng mất tranh...
Tiết lộ thêm, hotel Apricot có dàn khung bày tranh sảnh chính, đẹp đấy ! Tranh cũng quá được, các đồng chí vào xem nhớ đi chậm thôi, sàn bóng lọng rất dễ trượt chân hi hi

21:34 Thursday,22.10.2015

Đăng bởi:  Dim

À, về quyển "Hội họa Việt Nam - một diện mạo khác" của ông Phan Cẩm Thượng có bày bán ở triển lãm: mình cũng băn khoăn lắm vì không biết bên trong trình bày ra sao khi bọc nilon kín mít như thế, xong rồi vẫn quyết định mua. Mình hỏi một chị nhận là vợ nhà sưu tập thì được biết là trước cũng có 1 quyển xem demo, nhưng nhiều người không có ý thức, xem và làm... bẩn sách. Haizz... cứ nghĩ tại sao họ không hi sinh 1,450k để bán được số sách nghiên cứu nghệ thuật (vốn khó bán) có giá trị lớn hơn thế.

20:58 Thursday,22.10.2015

Đăng bởi:  mai mai

Sao triển lãm diễn ra ngắn vậy ạ? Tức là ngày mai (23/10) đã đóng cửa rồi?

19:46 Thursday,22.10.2015

Đăng bởi:  Dim

Em giống bác Candid ở khoản "ngoại đạo" và mê bức "Phong cảnh nông thôn", em mà là đại gia thế nào cũng xin mua lại bức ấy từ nhà sưu tập. Tranh thì bé mà sao nhiều lớp lang, nhiều chi tiết yêu thế.
Còn khung tranh của nhiều bức thì đúng là có thể coi là một "tác phẩm" riêng biệt. Điều em thắc mắc là ko biết khung tranh đều do các nhà đấu giá như Sotheby's đầu tư từ đầu, hay là của nhà sưu tập Nguyễn Minh đặt riêng?!

15:59 Thursday,22.10.2015

Đăng bởi:  rieng&chung

Vâng bác Candid, bức chân dung đấy cực kì ấn tượng. Rõ ràng là "anh Đàm" ngồi thấp hơn để vẽ "nàng Lựu". Phông xanh huyền ảo "thôi rồi". Có khi đó là cả một niềm tôn thờ khát khao u uẩn chứ chẳng đùa.

15:13 Thursday,22.10.2015

Đăng bởi:  Candid

@bác riêng chung: tấm chân dung hoạ sí Lựu do hoạ sĩ Vũ Cao Đàm vẽ năm 54 cũng rất ấn tượng. Ánh sáng om, ngược sáng, tóc ngắn xoăn, cổ áo trễ... Nhìn em có cảm giác công cuộc giải phóng phụ nữ của chúng ta đi lùi cả mấy chục năm. :D

14:14 Thursday,22.10.2015

Đăng bởi:  rieng&chung

Bác Candid xưng là ngoại đạo khiến kẻ ngoại đạo là em muốn tự tin còm một phát : )

Vì sao các cụ ngày xưa vẽ mặt giống nhau thế nhỉ. Những khuôn mặt hiền đến không thể hiền hơn, có vẻ xa xôi vì tối giản chi tiết. Mặt phụ nữ toàn cúi/nhìn xuống dù có đứng cao hơn anh (Kim) Trọng hay treo cao hơn người xem tránh. Có một chị nhìn lên thì cũng phải lấp ló sau bình hoa. Hay là do mấy nghìn năm áp bức phụ nữ không cho họ nhìn lên (khiến kích thích phát triển giác quan thứ 6 cho nữ giới). Giữa tình hình chung như vậy thì thấy tranh nữ hoạ sĩ Lựu rất lạ.

Tranh lụa em ngó trên mạng của TQ cũng đậm đà rực rỡ sang chảnh kích thích thách thức lắm bác Candid ơi. Nên em thực sự không hiểu vì sao tranh lụa VN cứ vẽ lên lại rửa đi cho phí màu thế. Mờ ảo thì đúng rồi, nhưng rửa đến 6-7-8 lần thì nghệ thuật nằm hết ở quá trình vẽ mất thôi.

9:17 Thursday,22.10.2015

Đăng bởi:  phạm quốc hải

Tôi cũng là một người ngoại đạo, chỉ là đến xem vì thấy cần phải xem để biết... thôi thì cũng chả dám bàn về nội dung bên trong cái khung, Nhưng khung tranh xấu quá (phải đến 9/10), tìm hoài mà chẳng thấy một cái nào đèm đẹp, gọn gàng chỉ thấy hoa hết mắt.

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả