|
|
|
|||||||||
Văn & ChữGiả Chính: dấu chân trên tuyết của tình phụ tửNếu Đại Quan viên là vườn địa đàng thì Bảo Ngọc là Adam duy nhất ở giữa vô vàn Eve. Giới phụ nữ trong Hồng Lâu Mộng là những đóa hoa muôn hồng ngàn tía, mười hai chiếc thoa vàng mỗi người mỗi vẻ khiến người đọc say mê không dứt. Giới đàn ông trong […] Ý kiến - Thảo luận
20:59
Friday,10.9.2021
Đăng bởi: Nguyễn Hoàng NamKhông thích bài này, có gì đó không sâu sắc bằng mấy bài trước mà mùi nhồi não tình yêu hay "tư tưởng mới" quá.
9:04
Monday,23.11.2015
Đăng bởi: An bùiMình cảm nhận không như bạn với góc nhìn về tình cha con. Giả Chính và Bảo Ngọc là sự nghiêm khắc để ác đi phần ẻo lả thiên bẩm của Bảo Ngọc cùng với sự nâng niu chiều chuộng quá mức của cánh phụ nữ xung quanh. Sự nghiêm khắc, lạnh lùng nhưng không hề ác cảm, căm ghét ...', nhưng ẩn chứa sự tự hào của ông về nét tài hoa hơn nguời của Bảo Ngọc .... Giả Chính đúng là thấm nhuần tư tưởng Khổng Mạnh ....
17:54
Sunday,15.11.2015
Đăng bởi: Bộc tuệch"Giả Chính đã gần sáu mươi tuổi, quá già để “xét lại” nhân sinh quan của bản thân mình. Có lẽ Giả Chính sẽ không bao giờ hiểu rằng chính Hệ Tư Tưởng Nho giáo đè nén tự nhiên là thứ bóp (gần) chết quan hệ cha con của ông" tác giả Anh Nguyễn đã đi một trận khủng khiếp qua các thể loại bão tuyết từ đầu bài để tới một kết luận quan trọng (với bố cháu đây - kẻ mừng hú vì Soi cũng múc câu này ra để cover bài). Những dấu chân của Nguyễn tác giả trên tuyết là minh chứng cho 1 cái, moa xin vụng về minh họa, là tiếp cận hệ thống, khiến cho cả độc giả lẫn các nhân vật của HLM hẳn phải chịu cứng đứ đừ đừ). Nhưng làm như vây mệt lắm cơ, thời này người ta thích tàu nhanh, dù đi tắt đón đầu một trân... vẫn thấy mình ở bến cũ lơi xưa (nước đang pt).
7:51
Saturday,14.11.2015
Đăng bởi: Ngọc TràTình cờ đọc được bài này của Anh Nguyễn thật là duyên may. Mình đã "lượn lờ" xung quanh HLM lâu rồi mà chưa dám xông vào, nhân hqua đang ở trong một tiệm cà phê sách mà ... điện thoại hết pin thế là cầm tập 6 lên đọc từ lúc Bảo Ngọc đi tu đến hết. Thật là kinh tâm động phách.
22:44
Friday,13.11.2015
Đăng bởi: Anh Nguyen@ Thy Thương @ beelikeshoney: cảm ơn những chia sẻ chân thành của mọi người, đó là động viên rất lớn để mình viết đấy ạ. Thy Thương ơi mình là nữ nè, còn kém bạn 2 tuổi nữa cơ. Ước mơ của mình là học được tiếng Trung Quốc để có thể đọc HLM nguyên bản và các tác phẩm khảo cứu. Nhưng hiện giờ bận bịu với con nhỏ nên ước mơ đó còn xa vời lắm.
22:21
Friday,13.11.2015
Đăng bởi: Thy ThươngCứ lâu lâu mới được đọc 1 bài của Anh Nguyễn về Hồng Lâu Mộng, lần nào cũng vậy, bõ công chờ đợi của tôi, Anh Nguyễn đã viết những điều sâu sắc và thú vị về tác phẩm mà tôi yêu thích nhất.
8:52
Friday,13.11.2015
Đăng bởi: abc1. Mình nghĩ ở đây Tào tiên sinh dùng thủ pháp chơi chữ, lợi dụng hiện tượng đồng âm khác nghĩa trong tiếng Hán cũng như chuyện Giả Bảo Ngọc và Chân Bảo Ngọc vậy. Chữ Giả dùng làm họ có nghĩa khác với chữ "giả" (thực).
7:39
Friday,13.11.2015
Đăng bởi: phó đức tùngAnh Nguyễn
23:01
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Phúc BồNói thật nhé, tôi đố ai khi đọc một thứ gì đấy mà lại “không dựa trên những quan điểm thực nghiệm hay đạo đức cá nhân mà phân tích” như bác Dương Trần phản đối. Ngay như bác Dương Trần đây, sao đọc phân tích của Phúc Bồ tôi mà không thử tưởng tượng ra thế giới quan của tôi, để lấy đó làm sợi chỉ dẫn đường vào lời tôi :-).
22:37
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Dương TrầnBác Phúc Bồ,
21:28
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: beelikeshoneyDear @Anh Nguyễn,
21:23
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Anh NguyenCảm ơn bạn abc nhé, mình không biết tiếng Trung nên phải tìm qua pinyin, hình kia chắc là sai rồi, mình đã gửi một hình khác cho Soi, bạn lên kiểm tra lại xem có đúng cho mình không nhé.
20:31
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Phúc Bồ@ Anh Nguyễn: Cảm ơn Anh Nguyễn nhé. Tôi sẽ chờ đợi đến tuần sau để đọc bài của bạn. Chính ra nói qua nói lại mà ra bài được cũng có ích đấy chứ!
20:23
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: phó đức tùngPhúc Bồ
19:45
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: abcMình là một độc giả mới của SOI. Xin phép được góp ý một chút về phần chữ Hán trong bài
18:47
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: adminGửi Phúc Bồ:
18:17
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: phó đức tùngAnh Nguyễn phân tích rất hay
13:02
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Phúc BồBác Dương Trần,
12:41
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Dương Trần@ Bác Phúc Bồ: Bác nói rất đúng, đọc văn, bình văn thì nên đọc bằng cả hai tâm thế. Nhưng cái tâm thế "ngày hôm qua" mà bác nói, thì cần dựa trên cái nhìn riêng của tác giả chứ không phải là cái nhìn chung của thời đại đó. Mà Tào Tuyết Cần thì là một trong những nhà văn có tư tưởng đi trước thời đại của mình. Vì thế nếu bác nhận xét rằng "theo tiêu chuẩn thời đó thì Giả Bảo Ngọc là thằng ăn hại", chính xác, và đó cũng là đánh giá của Giả Chính với con trai mình. Nhưng Tào thì không, và trong tác phẩm của ông thì đánh giá của ông mới là quan trọng nhất.
10:50
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Phúc BồQuá hay đấy, Anh Nguyễn, chờ đón đọc bài về Diệu Ngọc của bạn. Nói thật là cũng quên mất nhân vật này rồi :-)
10:47
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Phúc BồAnh Nguyễn
10:46
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Anh NguyenNgoài ra, Tào Tuyết Cần bản thân đã từng là một công tử nhà giàu, gia thế sa sút, ông viết Hồng Lâu Mộng để kể lại giấc mộng đời ông. Bảo Ngọc chính là cái loa phóng thanh của Tào Tuyết Cần, mà Tào lão gia lại không ưa cả đạo Khổng lẫn đạo Phật. Tuy nhiên bút pháp của ông vẫn rất tuyệt vời, người đọc cảm thấy bức chân dung Giả Chính ông vẽ ra thật tự nhiên, là một con người có hỉ nộ ái ố, có điểm tốt điểm xấu khiến người đọc thông cảm chứ không một chiều. Sự chán ghét đạo Phật của Tào Tuyết Cần tôi sẽ phân tích qua nhân vật Diệu Ngọc.
10:37
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Anh NguyenTrong việc Giả Chính đánh con thì có một điểm tôi quên không nhắc đến. Đó là Giả Hoàn mách tội Bảo Ngọc, góp phần làm lửa giận của Giả Chính bùng lên không kiểm soát được. Giả Hoàn và dì Triệu vốn rất căm thù Bảo Ngọc và luôn tìm cách hãm hại cậu ta. Giả Hoàn đã có lần hất đĩa dầu nóng vào mặt anh. Dì Triệu thì thuê đạo sĩ ám hại Bảo Ngọc và Phượng Thư. Giả Chính là vị trưởng lão nhưng lại mù mờ chuyện đàn bà con gái, không nghĩ tới việc lòng ghen tị có thể đẩy người ta đến những việc vô liêm sỉ. Giả Hoàn hèn hạ ti tiện xúc xiểm Bảo Ngọc, thay vì cho Bảo Ngọc một cơ hội bào chữa thì ông ta đã lao vào đánh con ngay. Vì thế ngay cả trong việc đánh con Giả Chính cũng không hoàn toàn có cơ sở. Tôi vẫn cảm thấy Giả Chính là một con người hồ đồ.
10:21
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Phúc BồAnh Nguyễn
9:46
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Anh NguyenBạn Phúc Bồ không cần phải căng thẳng. Mình chỉ muốn chỉ ra vài điểm:
8:36
Thursday,12.11.2015
Đăng bởi: Phúc BồGiả Chính là loại người tốt và nghiêm túc của mọi thời. Thời nay có quan liêm chính như Giả Chính thì đáng quý biết mấy. Người như vậy có con như Giả Bảo Ngọc "người trời" sốt ruột mà quất cho mấy hèo cũng phải. Giả Bảo Ngọc so ra tiêu chuẩn thời nay thì cũng giống mấy thằng suốt ngày lên mạng tán gái với chơi game xem phim sex, lại còn đua đòi ái nam ái nữ, lai có bà nội bênh vực với một đám nữ hầu sẵn sàng dâng thịt, Giả Chính cáu thế còn nhẹ. |
|
||||||||||