|
|
|
|||||||||
Bàn luậnChuyện đô thị: Gà gáy như khóc và hàng xóm cường quyềnỞ tập thể nhiều năm nay, tôi đang bị nạn gà gáy hành hạ. Tôi từng viết bài về chuyện này, có đoạn: “Sáng thức dậy sớm vì gà như khóc trong tiếng gáy rền rĩ. Chúng bị nhốt trong chuồng chật để tạo lớp đặc sản ‘mỡ gà’. Dù thành phố đã cấm […] Ý kiến - Thảo luận
22:03
Thursday,28.4.2016
Đăng bởi: Thường NgaCảm ơn candit. google mái không đọc được bài thơ. Vừa may có người bạn gửi cho từ phây của ô. Trần Kỳ Trung...
20:23
Thursday,28.4.2016
Đăng bởi: dilletant@ candit: Đọc sách thấy nói có (ít nhất) ba cách trị nước: bằng chuyên chính (đe nẹt, thỉnh thoảng làm thật, cũng là một cách đe nẹt, ví dụ sử Trung quốc, hay hồi ký của các cụ VN hoạt động ỏ TQ đầu TK 20 đề cập "chuyên chính gia đình", chồng lấy mạng vợ, vợ chấp nhận, bố mẹ để con lại đâu đó; xin không đề cập VN lúc đó 100% thuộc địa cầm con đợ vợ), thứ hai: đức trị (làm gương, bây giờ chắc khó, vì chắc chỉ thích hợp với các xã hội chủ nghĩa tập thể), thứ ba, bằng pháp luật. Còn về dân chủ, thì Locke nói rất sớm (ba thế kỷ trước): có pháp luật mới có tự do (where there is no law, there is no freedom), rules chứ không phải restrictions (cấm đoán), làm cho freedom is possible (xin lỗi không dịch vì có vẻ bản tiếng Anh ngon hơn). Lại nhớ cách đây gần 30 năm đến Đại học MGU Moskva gặp một GS TS Liên Xô, vợ ông ấy làm cho báo Văn học Nga (dù không phải người Nga mà là Armenia). Ông GS vật lý này bảo: ở Nga chỉ có dictate và anarchy, chưa bao giờ có dân chủ. Nay ngoảnh lại vẫn thế. Lại nhớ có ông bác học LX khác bảo, đường đến dân chủ dài lắm, (đại ý) không dễ đi tắt đón đầu. Thảo nào cổ mình thiếu can xi mà cứ dài ngoẵng ra. Mong không đi quá xa đề, xin chư huynh chỉ bảo thêm.
14:02
Thursday,28.4.2016
Đăng bởi: candidHôm nay em đọc được bài này
20:34
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: dilletantVừa đọc "giai điệu Tổ quốc" theo xi nhan của Candid. Tổ quốc nào ấy nhỉ? Cái vị viết về ông Cảnh Bình trên ấy hằn học như một số vị học ở các nơi mắc bệnh vĩ cuồng về. Dù đồng ý rằng cái tính bới bèo ra bọ và "dai điêu" (xin lỗi lại dùng cach nói lóng) về "lạp xường" oan điểm (chỉ) thì cộng đồng này có, kể cả những vị mang tiếng học tây về chắc là hậu duệ những vị từng tru di theo quy trình chụp "một chữ khốn quả đời" đây? Nay họ lại được trang bị đủ tiền tệ quan hệ nữa. Thấy khẩu khí đằng đằng. Đất nước của tản đà còn có cơ đội sổ đây.
19:40
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: CandidGiật dây tấn công là những người trước đây và bây giờ có quyết định tới câu hỏi của bác tại sao Việt Nam không dịch. Có thời một câu, một chữ còn khốn đốn cả đời mà bác. Rất may là bây giờ với internet và ngoại ngữ thì những cái rào cản ấy ngày càng kém công hiệu.
18:56
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: rieng&chungBác Đinh Rậu, cmt của bác toát lên quan điểm về sự mật thiết trong mối liên hệ giữa VN với TQ. Em thấy đó cũng là câu chuyện dài. Thôi chả dám bàn. Nhưng riêng về việc học chính sách công ngày nay các cụ ở ta và ở họ đều phải cày Locke, Mill v.v... thì chắc đều là "âm mưu" của chú Sam đối với 2 thằng lúa nước và cao lương phương đông. Ví dụ mô hình thạc sĩ csc ở đh Thanh Hoa chào đời năm 2000 có thể nói là "nhập nguyên chiếc" từ trường Kenedy của Harvard đấy ạ.
16:35
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: dilettant@ admin: xin cảm ơn đã nhắc nhờ chung. Hồi còn làm cho VP của môt sứ quán, dịch một diễn văn xưng tụng, khi viết mối quan hệ chiến lược (strategic) lại thiếu chữ gì đó khiến cái máy tính nó thông mình (nguyên văn nhận xét của vị tham tán; và dilletant chú thêm thông minh có một từ đồng nghĩa của ngố - chữ của admin), nó sửa thành mối quan hệ bi kịch (tragic). Xin để các bạn bình luận. Rồi cách đưa văn nói tiếng miền Bắc (có lúc miền Nam, miền Trung) vào văn viết cũng khiến dilletant tương vào một văn bản từ chống rỗng, thay cho "trống rỗng". Từ nay có chừa được?
16:25
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: Candidhttp://giaidieutoquoctoi.blogspot.com/2016/03/nguyen-canh-binh-tu-ung-cu-e-lam-giau.html?m=1
15:25
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: Đinh Rậu@ candit: đọc về GĐ Alfa book chẳng hiểu gì cả (rất tiếc). Hoặc là người ta ăn gian khi lấy phiếu ở địa phương ông ta ở, hoặc là ông ấy không được tín nhiệm đủ dùng ở cơ sở. Thấy có tin 36 cử tri lên trên để bầy tỏ sự tín nhiệm với ứng cử viên GĐ Alfa, (theo) nhưng nơi được nhận thì lại bảo chưa nhận được. Nó gợi sách bán chạy "Quân khu N. Đ" - đề cập những người (chủ yếu 6X) có thật ở khu một TT thời bao cấp, nhưng các sự việc thì hoặc không chắc đã xảy ra, hoặc đề cập những "bề nổi" tạo nên yêng hùng ca, còn những mặt khác đã làm nên cái tên "Quân Khu" thì không nói hết... túm lại là dã sử, là chuyện về các Văn Ngan tướng công.
12:13
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: CandidBác Dilletant thử search vụ giám đốc Alpha books bị đánh dưới thắt lưng nhân vụ tự ứng cử Nghị sĩ mới hiểu. :D
12:12
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: adminLưu ý các bạn khi cmt đừng dùng tiếng lóng và cố tình sai chính tả quá nhiều nhé. Một là rối hết mạch ý, rất là hình thức, hai là bộ lọc của Soi rất ngố, nó không hiểu đâu, sẽ tự động xóa thì phí đi. Cảm ơn nhiều.
12:09
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: dilletant"Còn nữa ở Việt Nam in Khế ước xã hội hay Chính trị luận chỉ nhằm mục đích không mất tiền tác quyền để làm giàu" - thực ra các chiến sĩ viết những cuốn như thế cũng đã nhớn lắm rồi, thậm chí có vị đã quy tiên khuya rồi, nên có bị in lậu ở VN chắc là có tác dụng tích cực hơn là tiêu cực. Mình nghĩ nếu là những cuốn như thế, thì càng dịch càng in nhiều chắc càng tốt, lọt sàng xuống nia. Nhưng thế hệ 0X chỉ lo đi tắt đón đầu thế này [con mình cần dịch bằng của nó sang tiếng Anh thì lại dùng google translate, làm thằng bố suýt phát điên], thì các sách loại Khế ước và Chánh trị chắc là ế thôi.
12:09
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: CandidTư tưởng Mao Trạch Đông, tác phong...
12:03
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: Đinh Rậu@ Candid: tại sao cứ phải dịch sách mới có lý luận nhỉ? Cái lý luận nảy sinh ngay trong phong chào, trong thực tiến cách mạng rùi mà. Mà sao ta lại không có tư tưởng? không có thì đem nhập về, kể cả đường tiểu ngạch, kể cả hàng tàu nhái, có vấn đề chi?
12:00
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: Đinh RậuCái chiến sĩ CM Rieng&Chung (nếu trung kiên hơn thì hay ta gọi mính là Chung&Rieng, hoặc Chung vs Rieng?) - anhlày viết mấy dòng thôi mà iem nhức cả cái lầu, nhưng vẫn biết ơn:
6:00
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: CandidCòn nữa ở Việt Nam in Khế ước xã hội hay Chính trị luận chỉ nhằm mục đích không mất tiền tác quyền để làm giàu, vài công dân gương mẫu bất bình cho ý kiến nhân vụ GĐ một nhà XB tư nhân tự ứng cử.
5:57
Saturday,23.4.2016
Đăng bởi: CandidBác RC: ở ta không có tư tưởng, chỉ có tác phong và như thế cần gì lý luận mà phải dịch sách?
23:48
Friday,22.4.2016
Đăng bởi: rieng&chungKhông biết bác Đinh Rậu viết "CNCN" nghĩa là gì (phải Chủ nghĩa cá nhân không ạ?). Nhưng John Locke thì hình như mới "xuất hiện" bằng tiếng Việt không lâu.
15:45
Friday,22.4.2016
Đăng bởi: Đinh RậuĐọc về CNCN của John Locke, Anh, thế kỷ 18, thấy có đoạn:
13:43
Monday,18.4.2016
Đăng bởi: Đinh Rậu@ candit: thời đó do "hoàn cảnh" phải làm, giáo sư chăn lợn. Họ chắc không phá phách gì (dù cũng chớm những trò mèo như dùng hóa chất tiến công giúp hạt đỗ nổi dậy đồng loạt ra khỏi vỏ). Hôm nay việc chăn nuôi, gieo trồng dường như để có rau sạch, gà sạch, nhưng có thể còn ý khác. Dọc theo các hành lang của các tầng và ven cầu thang là những hộp xốp trồng rau loằng ngoằng chi đó, sáng sáng các chủ ra đứng chăm. Hoặc các chậu hoa kê sát nhau đến mức mình vừa phơi chăn, đệm, vừa... chửi thầm vì phải xoài người ra như thủ môn cứu bàn thua. Đó là tầng trên. Ở tầng dưới, những chỗ tương tự người ta đã để đày xe đạp điện, xe đạp, thậm chí xe máy. Chắc các vị đang diễn bi hài kịch "mảnh đất công" này trù tính đến đời cháu chắt sẽ có chỗ đựng xe hai bánh. Nhưng từ khi chiếu vua ban, mảnh đất công đổi chủ (sử dụng đất) - là một pháp nhân khác, thì các vị "chủ" bấy nay của nền kinh tế home - made thực chất là bồi đắp "đảo san hô" chợt uể oải hơn, thậm chí bỏ rau, hoa đói nước...
6:33
Monday,18.4.2016
Đăng bởi: CandidNghe bác kể mà em nhớ tới các khu Vĩnh Hồ, Giảng Võ, Thành Công em đã từng ở quá. Nhà em ngày xưa cũng phải làm đủ nghề từ nuôi lợn trong phòng tắm, nuôi gà, ngan trên hố xí, dán bao nilon, dập đinh quần bò, cuốn thuốc lá, làm kem, trông xe...
14:58
Sunday,17.4.2016
Đăng bởi: Đinh RậuChắc là như vậy. Hôm qua thấy chị giữ xe đinh đá cá cầy ôm những cái xe máy (mà chị từng kêu là việc này không lãi) mặt như khóc. Hoàng tử giữ xe đi qua an ủi mẹ - không sao đâu. Nếu nhìn mặt những người chen nhau ở Hội đền Hùng hôm qua, sẽ thấy người Việt mình quả là dân fatalist, đồng thời phụ nữ nặng hơn (mê tín hơn, nhưng cũng có thể do họ sinh ra con người kiểu nhà trồng được?). Có phải vì thể mà chuyện dân gian vẫn sống. Bề trên cho phép màu quả bí biến thành xe ngựa thếp vàng, những con chuột biết thành đệ tử. Nhưng đùng một cái, đồng hồ Big Bell điểm, lối xưa lại hồn thu thảo. Nhưng trong mô hình CN tư bản nhà nước thế kỷ 21, (dạng nôm na nhất - một kiểu kinh tế vỉa hè) thì mấy hôm nữa dân KTT lại có thể dạt ra cho một kẻ mới vừa được ban phép màu, cưỡi một quả bí vừa biến thành cỗ xe thu nhập. Trong trường hợp của KTT Vứ Đại nói trên, đổi cổng chắc chỉ là biểu hiện của một thế lực 10 năm rồi chưa lên ngôi vì mặc cả chưa xong. Sẽ còn những biến động xảy ra ở mảnh đất công mà khoảng giữa 1980 còn nước đọng, đi xe máy vào là sa lấy. Có thể một nhà chọc chời nữa sẽ mọc lên nơi Đầm muỗi như Trấu, nhưng cuộc chiến đấu vì lợi ích riêng ký sinh vào tài sản công vẫn còn tiếp diễn, ở dạng chảnh hơn tý. Bản thân mảnh đất cằn nhưng công hữu (không của ai cả) như rầu rĩ chứa đựng những trăn trở, mặc cảm là có thể nhân điển hình những "ném đá ao bèo"...
11:51
Sunday,17.4.2016
Đăng bởi: rieng&chungChuyện hay quá bác Đinh Rậu ơi.
9:50
Sunday,17.4.2016
Đăng bởi: Đinh RậuKính báo cùng cử tọa Soi tơ lụa về bước ngoặt mới trên chiến trường xung đột kiểu "bi kịch mảnh đất công" (khái niệm được Riêng$Chung đưa vào đây) của làng Vứ Đại. Đôi khi gỡ nút thắt các lợi ích chồng chéo ở đâu đó tình cờ trả lại lợi ích trước mắt cho dân đen (ít được lợi), kể cả ở xứ Lội không vội. Mới có chiếu ban ra là toàn khu chung cư sẽ phải đảo sang đi cổng khác, không dùng cổng cũ. Một số "đại gia" trong KTT loạng choạng. Trước hết là bác bán phở (từng đẩy một bác bán phở khác đi để mình... bán phở, chắc là có ông anh nào ở trển). Sau đó là chị góa trông xe (uýnh nhau với các thể loại hàng xóm để lấy chỗ cho lơ xe bus gửi, đến mức mình cả nhà có đôc con xe cũ tối đến dắt đi lơ phơ không chỗ gửi, dù mỗi tháng vẫn đóng 50 ngàn à). Tất cả họ hôm rày chợt lại giống... người Việt, khi bóng dáng thần Đô Ơ bỗng lảng xa. Khi mở cổng mới, họ đã không thể tiệm tiến sang đó chiếm vỉa hè và các diện tích công khác đề hành nghề. Riềng một ông lập trường vững vàng kiên định vốn cố thủ trong góc chết tầng 1, chiếm diện tích công làm lô cốt riêng, nay chợt giở dọng Chí Phèo - cái "vương quốc" mặt tiền của ông nay phải trở thành lối cho cả khu đi qua để ra cổng mới. Tôi gặp anh hàng bét phẩm -tổ trưởng dân phố, bị tố ăn bẩn nhưng không ai chịu thay. Anh toe toét ra dáng "cán bộ" trở lại, dáng khinh khỉnh quan chức đã siêu thoát đi đâu, nhưng vẫn muốn bưng bít tin chắc xem có cơ nào bán chác nó. Có những người Việt mình làm quan, dù bét phẩm, vẫn thể hiện đầu óc kinh doanh siêu vịt. Riêng với tôi, mở cổng mới sẽ khiến mình đỡ phải cố im miệng không nói với những em tân thởi (có ô tô) làm cho các thiên đường (Kho Bạc Tp), là cái bát phở, bát cơm mà miệng xinh của em đang ăn, đêm nào tôi thấy những con chuột cũng lục (chắc lục thôi, vì vị phở nồng nặc hóa chất). [Thật tội cho những anh người yêu, anh chồng nào mi mi những cái miệng xinh này]. Thứ hai là toa let công cộng bên kia đường sẽ bớt đi về dung lượng chất thải của lơ xe và khách vãng lai sau khi dùng phở đặc sản mà mùi "thơm" của phở này - do gói gia vị mua ngoài chợ - luôn làm tôi lảo đảo mỗi khi đi qua). Toa let công cộng bớt khách sẽ làm cho "làn gió" bốc lên từ nó sang căn hộ đầu hồi tầng 3 của tôi (khoảng 45 độ chi đó) sẽ bớt đậm đà hương sắc của phân bắc và amoniac trộn nhiều hóa chất bảo quản không hiểu sao chỉ do Tàu sản xuất. Sáng sớm đỡ phải nghe dọn hàng ra, đi làm đỡ chứng kiến lực lượng chức năng diễn tập chận giả đuổi bọn xâm chiếm vỉa. Tuy không vội nhưng xứ Kẻ Chợ vẫn đi các bước hành cháng của chiếu trên, làm cho rổ cua lại xáo động, con nằm trên bỗng bị đẩy xuống dưới cho một số chiến sĩ khác lên đầu, Nhưng ai thèm care phận cua đồng dù có được ngồi lê thành thị.
9:54
Thursday,7.4.2016
Đăng bởi: Hoàng Cẩm ThạchỞ quê vườn rộng nhà thưa. Ở phố nhà cách nhau 1 bờ tường... Kề nhà tôi cũng về quê bắt gà và nuôi gà quanh năm trong chuồng. Gà gáy cầm canh . Gà cắn nhau, gà tục tác... một thứ âm thanh nhức tai...Có lúc tôi nghĩ nếu là cái thuyền tôi chống đi nơi khác. Là nhà thì bó tay. com...Chưa đêm nào được ngủ yên. Mùa mưa thì nước dội lên mái tôn như đấm vào tai... ôi văn minh đô thị.
19:45
Sunday,3.4.2016
Đăng bởi: Thành Lê@ Anh già: trước có nhìn thây tít này trên mạng rồi nhưng bố cháu chưa xem. Nay sẽ xem, tks. Mắc phải cái tính xem lâu, lai rai, rỗi ngẫm ngợi, có lúc hậm hực (có người bảo không nên thế, phải cao đạo - thôi đành phấn đấu kiếp sau tu luyện).
13:24
Sunday,3.4.2016
Đăng bởi: Cụ già khó tínhAnh Thành Lê đếm các vị là thuộc địa của Pháp rồi theo phe Hồng không tính Pathet Lao với lại Khmer Rouge hay sao? Riêng dân Hmong Lào vượt biên tị nạn sang Mỹ đã mấy chục nghìn rồi, còn Khmer Rouge thì khỏi nói. Ấy còn chưa kể còn ba anh châu Phi thuộc Pháp đã từng là Cộng hòa dân chủ Madagascar, Cộng hòa nhân dân Congo và Cộng hòa nhân dân Benin nữa.
10:01
Thursday,31.3.2016
Đăng bởi: Thành Lê@ giáo già: "Cái cách thức tư duy là sợi dây bền chặt gắn tất cả các nước" - hôm nay tui quẩn lại ý này của bác. Thực ra trước khi đọc ý này của bác đã có một mẩu nhận thức - nếu cắt các sợi dây (nguyên văn tiếng Nga mô liên kết) với gia đình và cộng đồng (theo xu hướng phản ứng với các giá trị có tính phá hủy) sẽ đạt được một nhân cách bình vôi, "chú phỉnh" muốn làm gì AQ cũng chịu hết - đại ý (đọc trong sách báo Nga), rằng một kiểu quản trị gây tha hóa nhân cách sẽ tạo được nhân cách trục lợi được, gắn bó được với cách quản trị ấy (một nguồn tiếng Việt) - như trường hợp ngược của một công đồng Anh tưởng như lỏng lẻo, dễ dãi (chẳng cần tài trợ để khối Đại Pháp, "thế giới Nga" chẳng hạn trụ lại), mà gắn bó (cũng thấy ý này trên mạng, chứ không hẳn chỉ TL suy ra).
22:16
Wednesday,30.3.2016
Đăng bởi: Thường Nga@ Nguyen Hien "Bác thưa ra phường hay quận đi", vầng. Nhưng (buộc phải) nghe loa phường buổi sáng thấy gõ lóc cóc, rồi một chị Komsomol xế chiều hát giọng vulgar (!) là đã ngán không muốn ra chốn hành là chính rồi. Dù vẫn biết theo Mác Lê thì (phải dụng) lực lượng vật chất đối lực lượng vật chất.
9:59
Wednesday,30.3.2016
Đăng bởi: nguyen hienBác thưa ra phường hay quận đi.
17:01
Tuesday,29.3.2016
Đăng bởi: dilettant@ Cụ già khó tính. Khó tính là tốt. Dễ dãi thì sẽ có một cộng đồng bát nháo, vô pháp vô thiên như mình vẫn chứng kiến ạ.
15:01
Tuesday,29.3.2016
Đăng bởi: admin@ Dilettant: xin phép có cái cmt không đưa lên Dilettan nhé, vì câu chuyện ấy cũng tế nhị, và nói chung các cmt nên gói gói vào chủ đề chính của bài, không nên lan quá xa ạ.
14:59
Tuesday,29.3.2016
Đăng bởi: dilettant@ NMH: "Nếu cộng cả 2 nick thì bác/tỷ là người trăn trở về đề tài này nhất nhỉ." mình không trăn trở nhiều đề tài này (dù gần đây trên Soi có cả ý kiến về bò bị nhốt mà vẫn vắt sữa...). Những còm của riêng&chung chẳng hạn, làm mình nghĩ. Đang đọc về CNCN từ thế kỷ 18 của mấy chiến sĩ Locke, Mills, Dewey, nhưng còn đang trên sống dưới khê. Hôm nào hòm hòm hơn sẽ lại bàn tiếp.
10:09
Tuesday,29.3.2016
Đăng bởi: NMH@Thành Lê và Dilletant và Cụ Già:
6:46
Tuesday,29.3.2016
Đăng bởi: Đinh Rậu@ Cụ già khó tính: cái phần pi xì (PS) của bác nói "cái dân Tây ba lô đến từ mẫu quốc Pháp" kém tắm, bố cháu không chịu đâu. Phần vì gồm cả họ hàng (mấy người em họ có học, nhưng chưa, chắc là sẽ không giàu - nhờ ơn các vị nhập cư Đông ơu và 1 răng 1 rắc), và một số bạn gái (mong phu nhân không biết) cũng thuộc hàng ba lô, mà thơm như hoa lài luôn á.
20:34
Monday,28.3.2016
Đăng bởi: Cụ già khó tínhAnh Thành Lê tên Thành Lê thì cứ đăng Thành Lê. Anh cứ lúc thì Thành Lê, lúc thì đít-lê-tần đau hết cả đầu (xin lỗi anh tại chữ dilletant tôi không biết đọc thế nào)
11:02
Monday,28.3.2016
Đăng bởi: dilletant@Rieng&Chung: bạn viết: "Acemoglu đã giải thích vì sao các nước thuộc địa của Pháp sau khi độc lập thì tuyệt đại đa số có nền kinh tế (và chính trị) kém hơn các nước thuộc địa cũ của Anh, đó là vì sự thừa kế (dĩ nhiên là không phải sao chép) từ cấu trúc chính trị lẫn kinh tế, rồi cả an ninh, quốc phòng từ bộ máy đô hộ (hai bộ máy đô hộ Anh và Pháp có những điều khác nhau khá cơ bản)." Nói riêng. đoạn "sự thừa kế từ cấu trúc chính trị lẫn kinh tế, rồi cả an ninh, quốc phòng từ bộ máy đô hộ" có vẻ trúng. Khi ngâm cứu về quyết tâm của Pháp giữ thuộc địa năm 1945 - 46 đầy biến động, có vẻ hầu hết các học giả "cười" sự cố đấm ăn xôi của Pháp, và có ý khen ngợi Anh đã không làm như vậy trong quan hệ với một Ấn Độ quyết giành độc lập, dù theo kiểu bất bạo động (cũng có thể do ngấm đòn vụ muốn giữ Bắc Mỹ trong tư cách thuộc địa trước đó). Nhưng hôm nay khi một thiếu nữ giỏi giang người Việt kết hôn với một cậu Ấn Độ cùng làm với cô mình ở bên Anh, thì mọi việc rất trật trẹo về thủ tục. Khiến mình thầm nghĩ những tiếng vọng của văn hóa phương Tây, nhất là qua Pháp, vào người Việt khá là vang, và sáng. Nói riêng, gia đình nhà chồng bên Ấn Độ muốn các nữ của gia đình bên vợ từ Việt Nam sang phải quấn mình vào vải tấm như kiểu làm nem hay bánh cuốn. Đòn này giáng vào nhà gái. Sau đó đã đi đến hồi đáp sang Ấn, là: chúng tôi là người Việt và sẽ ăn mặc theo kiểu Việt (chủ yếu là quần áo Tây, không áo gấm khăn xếp). Có vẻ như văn hóa Việt có sức trỗi dậy hào hùng. Tuy nhiên vì mình thấy nhà gái ban đầu im lặng kiểu rất Việt, sau đó câu trên (chúng tôi là NGƯỜI VIỆT) lại do một phu nhân từng thuộc thành phần đại sứ quán Việt ở tây Âu lục địa một mình phát ra, nên Thành Lê ngờ rằng cốt lõi chắc là cái chất tự do bình đằng, là dù mờ mờ thời thuộc Pháp, nay bàng bạc. Liên hệ với những lời các cụ về các thương gia người nước của nhà trai nói ở đoạn trên ở VN đầu thế kỷ trước, là họ có tiền nhưng kém tắm (rất xin lỗi)... so với người tại chỗ. Xin giơ đầu chịu búa rìu dư luận khi đưa ra những ý kiến này, để thử làm chúng rõ hơn.
17:13
Saturday,12.3.2016
Đăng bởi: dilettantTrong "Trái tim chó" của Bulgakov, Shvonder, tay phụ trách ban quản trị của tòa nhà "thích" vài căn phòng trong căn hộ của GS Preobrajenskii. Shvonder không chỉ muốn tước quyền sở hữu của GS đối với những căn phòng của GS, mà thậm chí đã cho rằng ông "nhà nho" này thuộc loại không cần đến phòng ăn - một động thái xâm chiếm cả... não của người khác. Kết cục là GS Prebrajenskii, dù là người xem nhẹ những giá trị "quyền - tiền", đã phải viện đến bảo lãnh chình trị của một apparatik (người có thế lực trong chế độ quan liêu - bao cấp) để trấn những thế lực Shvonder.
19:57
Thursday,10.3.2016
Đăng bởi: Thành Lê@ candid: Hồi mình đi học có một bà giáo Nga (hệ Pushkin - trong trường Bách khoa) nói thế nào mà mình thuộc luôn cả bài. Phục cô ấy. Sau đó quen những người giỏi (cả LX và Việt), họ nói cô giáo ấy không giỏi, chẳng qua tiếng của cô ấy nó êm tai mày thôi. Cũng có thể như vậy. Lúc ấy nghĩ thà mình làm làm lính thủy bị mắc vào một nàng tiên cá này (dù cô ấy hơi đậm người). Sang bên LX thấy có nhiều người xinh hơn, giỏi hơn, nhưng không ai buộc được mình phải thuộc hết bài của vị ấy. Thảo nào ai cũng nhớ thuở học trò.
19:29
Thursday,10.3.2016
Đăng bởi: CandidEm giờ nhìn tiếng Nga cũng như nhìn bức vách. Cách đây mấy năm có đi học lại một lớp tiếng Nga mà cô giáo người Nga xinh quá nên học mãi mà toàn nhầm cách ba ra cách bốn.
18:32
Thursday,10.3.2016
Đăng bởi: Thường Nga@ candid: chắc là bạn đã đọc Gore ot uma (khổ vì trí tuệ) rồi nhỉ (tiếng Nga). Tôi không cho mình thuộc diện trí tuệ, nhưng tiếng loa phường vừa phát cách đây it phút làm tôi cực khổ sở, chắc có phải đi sớm cũng không mấy tiếc.
16:12
Thursday,10.3.2016
Đăng bởi: candidHôm nay đọc được bài này do một người bạn dịch, thấy hay hay.
10:06
Wednesday,9.3.2016
Đăng bởi: dilletantMấy hôm nay trời ẩm xì xịt. Máy giặt nhà mình xịn, nhưng bị thằng tầng trên dội nước, hỏng mịa nó IC. thành ra mình thành khâu rinse - dũ, vắt cho ráo. Ở diện tích chung khu TT, các hàng xóm da Trương Ba để hàng loạt những chậu hoa chậu cảnh, trên đó là những cây cằn cỗi hoặc đã chết. Chắc là để cản trở việc phơi phóng của thằng khác, triển khai thế trận chờ giờ G của trận đánh theo chiến pháp "Bi kịch mảnh đất công"? Trên đầu thì những lồng chim, khi thì có chim, khi lồng không, nhưng chất thải chắc vẫn có thể rụng xuống đầu những thằng muốn phơi quần áo trên diện tích công gần nhà họ. Tình yêu cây cảnh, chim cảnh có vẻ hơi khả nghi. Hay gì tiếng chim trong lồng, vẻ đẹp nào của cái cây oằn oèo vì bị trồng trong đất chật?
18:23
Monday,7.3.2016
Đăng bởi: Thành LêCái đoạn mà R&C vừa viết làm tua tủa lên những liên tưởng. Trước hết về việc riêng thấy cách quản trị của CNXH khiến mình tự vận vào mình (vì gien ngại nói về cái to) là kẻ bị bóc lột, nhưng cấm kêu (thật đấy, chuyện này dài). Dù sự bị bóc lột này so với các cụ mà mình kính trọng thì chẳng ăn thua. Bình quân chủ nghĩa (nước sông công lính) là phẳng với những người thực sự có công, nhưng những kẻ cơ hội, hay tham lam thì vẫn trúng. Thôi không phàn nàn nữa, chỉ thấy rằng a. Karl râu tố cáo thì được (vì anh chưa biết bị bóc lột ở "thiên đường" mà anh vẽ là thế nào, nhưng các thiết kế mô hình của anh Karl thì giống những chuyện tình ngoài luồng, thường dang dở của chính anh. Về vụ không thích thống kê, đây có vẻ là một đặc tình Việt. Mình dịch các biểu đồ mất bao nhiều công, nhưng họ cắt đi, không đăng, "các đồ thị loằng ngoằng" chúng tôi cắt đi vì vừa có thêm bài của một sếp anh ạ". Chán không thể tưởng. Ở bên Nga, tình hình về mặt này khá hơn. Một tác giả nổi tiếng viết, dại ý, thời nay nói láo khó hơn, vì các trang vàng thống kê từ đời Yeltsyn. được in ra hàng năm, hàng quý. Nhưng thấy có một số dạng số liệu, thấy báo kêu, gần đây teo đi. Chắc do bị cấm vận nên dễ viện khó khăn tiền hẻo hơn....
17:39
Monday,7.3.2016
Đăng bởi: rieng&chung@ NMH:
16:42
Monday,7.3.2016
Đăng bởi: Đinh RậuHôm nay đọc bài này: (Người Hà nội càng cấm càng làm)
15:58
Sunday,28.2.2016
Đăng bởi: dilettantNHM vừa còm hai fát rất trúng. Nhưng bạn viết: "1995 ... nền kinh tế mới hồi phục bằng mức 1975, mất 20 năm ảo tưởng." Mình thấy đến giờ (sau 1995 cũng 20 năm) ảo tưởng vẫn dư dả? Cũng có thể do lú lẫn như ai đó nói, nhưng còn có phải vì dựng ảo tưởng như thế là màn sương che động tác/quy trình móc túi công quỹ? Quay lại ý "ông ếch phát triển đấy" mà vẫn rượu ngon gái đẹp, lại liên tưởng đến nghị Lại "có cái đức không thèm biết chữ".
14:38
Sunday,28.2.2016
Đăng bởi: NMH@ThànhLê và Rieng&chung:
11:47
Sunday,28.2.2016
Đăng bởi: Thành Lê@ R&C, cuộc công nghiệp hóa tư bản tư nhân ở Nga mới vừa rồi là một minh chứng rằng anh Karl râu vẫn đúng. Sự việc còn tệ hơn, khi người ta xẻ thịt một số cơ sở công nghiệp thực ra vẫn ngon lành cành đào của Liên Xô cũ. Anh nào (thuộc diện COCC) thời kỳ chót 1980 đi XKLĐ sang nhà máy chế tạo công cụ chính xác Moskva chắc phải đồng ý với mình là trình độ CN của nhà máy này đâu có đi sau thời đại. Tính dã man tàn bạo, mà đến giờ vẫn là 1 thứ liệu pháp sốc chắc đã ngấm vào vào máu, làm con người desperate một cách khủng khiếp, khiến các cụ như Dostoevsky có thể đã chồm dậy từ nghĩa trang, nhưng cũng không dễ diễn tả được thành văn học về những anh em Karamazov thời mới. Có điều anh Karl râu chắc đã không đúng vì cuộc chơi proles toàn thế giới liên hiệp của anh đã không diễn ra. Dù có thể nó đã diễn ra dưới dạng tổng động viên vô sản lumpen đời mới trong khuôn khổ chủ nghĩa dân tộc Đại gấu trắng/gấu trúc (còn tùy vào từng thể loại rừng rú…). Cuộc đổi màu từ nhân các hồng sang nhân cách xám (vì trước “Thời gian khổ” [tư nhân hóa]này, đã là một “Thời gian khổ” khác [CN hóa kiểu bác Sử Đại Lâm]- thời kỳ ảo vọng (CNXH phát triển), thời trì trệ (của anh Breznev) mà các hệ lụy hôm nay vẫn diễn ra, là một minh chứng về CN tư bản dã man của TK21.
10:00
Sunday,28.2.2016
Đăng bởi: NMH@rieng&chung:
23:15
Saturday,27.2.2016
Đăng bởi: rieng&chung@ Bác Thành Lê: "Cơm no bò cưỡi" ở VN chắc chắn chỉ mang tính giai đoạn. Dân ta (hoặc lãnh đạo ta) không khác nhân loại tới mức chỉ bằng lòng với bò và cơm. Có điều, quá trình này quả là hơi bị chậm. Nguyên nhân có rất nhiều, trong đó không thể thiếu "khởi điểm số không" của nền kinh tế, cả về kĩ thuật sản xuất lẫn tích lũy tư bản, bất kể là 1954 hay 1975. Nó khiến "mảnh đất công" này buộc phải (dù về tuyên bố chính thức là đốt cháy giai đoạn nhưng thực tế vẫn là) âm thầm và ỳ ạch để tích lũy tư bản, theo quy luật trưởng thành của cấu trúc quyền tài sản. Cụ râu ria người Đức hình như bảo tích lũy tư bản nguyên thủy là thuộc giai đoạn tư bản dã man (nên... rất dã man tàn bạo). Có lẽ, ở mảnh đất phương đông lúa nước bị chúng nó coi thường này, muốn ít dã man hơn đành phải chậm hơn thôi.
11:29
Saturday,27.2.2016
Đăng bởi: Thành Lê@ Riêng và chung: thực sự không cho mình là trí thức. Khi có GS Pháp nói Việt Nam (hiện nay) không có giới trí thức, TL năm trong số đồng ý với nhận định này. Và nó ngày một dày lên, "cương lên" (xin lỗi), khi tiếp cận với một vài nhà trí thức, "gia đình trí thức". Hiện thời thế giới đã phát triển đến mức nếu kinh tế cứ phọt phẹt mãi, chắc cũng không thể có giới trí thức đúng nghĩa, vì không có đất dụng võ, đời sống tinh thần lại nghèo nàn, đơn điệu... GS Ngô Bảo Châu từng nói, đại ý, học sinh VN có tiềm năng, nhưng dễ thui chột. TL đã từng chứng kiến các cử nhân, TS, các nghệ sĩ ở LX (nay ở phương tây - giới học thuật) về nước thì ngời ngời, để rồi hoặc khó làm việc, hoặc phải sang ngang làm quan chức. Những entry của R&C chắc cũng không phải khó hiểu đâu, nhưng não bộ của TL hiện chưa xử lý được đúng yêu cầu.... đang viết về vai trò trí thức VN (then chốt) trong kháng chiến thì sự cố, thôi để hôm nào viết nốt. Chi xin có ý kiến "phản ứng của trí thức vẫn chỉ là một sự bất lực" là câu 1 bạn viết thêm vào bài nhưng TL nhất trí. Vì làm KT không ngã ngũ kết quả ngay như 1 trận đánh hay chiến dịch, nên vai trò của người chủ trì mặt trận KT ở trong xứ mơ hồ (“sort-of-but-not-really-country gồm cả thị trường...) sẽ trở nên khó xác định hơn, bánh xe truyền thông lăn 1 chiều, dễ dùng rhetoric thay giải trình trách nhiệm. Lại sẽ thử nấu những điều Riêng&chung vừa viết, dù nồi cháo ám nấu những điều bạn viết trước đây vẫn chưa xong. Chắc chắn 1 điều: cứ quanh quẩn mãi, cả về lý thuyết lẫn thực tiễn với "con đường riêng". Cứ cố kiên định về chánh kiến (thực ra là với 1 sách thánh mà thực thi nó chưa đem lại thành công ở đâu cả - các nguồn chính thưc của TQ cho hay họ đại nhảy được là nhờ tài lực, công nghệ mà cựu thù thưởng cho nhờ đã đánh vào lưng một vị môi và răng, và dám thọc lét gấu Xô - xem phát biểu của tưởng Lưu Á châu, chẳng hạn, mặc dù cũng chẳng lời sấm gì), thì lỡ cơ hội (đúng hơn: mất đi thời gian để) làm kinh tế để sống một cách bình thường. TL cũng không định đi trước thời đại gì đâu, có mà đang đi đằng sau (những người năng lực mình ở một xứ mọi thứ thông thường, không rồi sẽ ưu việt, không dân chủ bằng ngàn vạn lần ai) thì có. Nhưng cứ bầy hầy, ngang tành mãi (bố ếch cần phát triển đấy, vẫn cơm no bò cưỡi) thì chỉ có những kẻ nuôi ý đồ nô dịch, để làm ngôi sao béo giữa những ngôi sao bé xung quanh, là mát dạ. More later. Cảm ơn.
0:02
Saturday,27.2.2016
Đăng bởi: rieng&chung@ bác Thành Lê: em xin chém thêm tí gió về thể chế liên quan "mảnh đất công", cho vui thôi ạ. Việc dịch thuật thế nào bác cứ quyết. Quyền tài sản là câu chuyện dài mà em đã từng hứng thú nhưng đã "hết duyên" nghiền ngẫm học thuật về nó.
12:06
Friday,26.2.2016
Đăng bởi: Thành LêĐêm qua nước từ tầng trên chảy xuống mái che (hàng xóm vẩy ra) không ngủ nổi. Nhớ về cảnh báo của Malthus về nguồn nước ngọt. Sáng nay chạy đến tổ trưởng dân phố và các nhà tầng trên để nói họ xem lại nước xem sao. Chỉ thấy sự thờ ơ. Quay về nhà, nước lại lúc thôi chảy như để an ủi mình, lúc lại róc rách, róc rách nước luồn qua kẽ... (thực ra ai mà vui đc). Lại nhớ về "bi kịch mảnh đất công" mà riêng@chung đề nghị. Đây là quyền mà truyền thông Việt (nơi có vẻ tồn tại mơ hồ trong sở hữu công?) nói là ít được đả động nhất. Theo moa, có nên dịch là "quyền có tài sản tự do" (lấy khái niệm right to own property)chứ không dịch đơn thuần là quyền tài sản (right to property) như riêng&chung nêu? Thực ra tại khu TT/chung cư, chắc chẳng có quyền tài sản. Nhưng vì khải niệm sở hữu công đại trà nó mơ hồ quá, nên mới có chỗ cho những kẻ trơ trẽn (và thảo khấu) tự tiện tư nhân hóa phần diện tích công làm chỗ dùng riêng (tranh nhau), đồng thời có những chỗ trách nhiệm "không của ai cả". Những người (phải) có chút trách nhiệm (tổ trưởng DP) thì bảo đó chỉ là tạm thời thôi (chắc ngụ ý sẽ được gq khi lên thiên đường của chủ nghĩa). Muốn nhờ riêng&chung viết 1 ít về cơ sở lý luận "bi kịch mảnh đât công" giúp giải thích trưởng hợp mảnh đất công nghĩa đen của VN (chắc là cả của TQ nữa, nhưng không care lắm, dù có khi vấn đang "anh nhìn sang đấy, tôi nhìn sang đây) - nước "một mình một kiểu" trong quan hệ sở hữu. Liệu có phải do quản trị sở hữu công nó mơ màng khó hiểu, nên mới sinh ra những mẩu của mảnh đất công dễ tạo ra xung đột dân sự trong đời thường (và chắc cũng có thể hiểu được những va chạm lợi ích xung quanh việc chuyển đổi đất nông nghiệp thành "đất dự án"). Thực ra moa cũng không mấy tham vọng, vì ngay cả thời gian cần để đọc kỹ hơn khái niệm "quyền tài sản" mà R&C đã đưa ra cũng còn đang khó. Nhưng ở tuổi này đã thấy mệt với những tiếp cận kiểu: حق يراد به باطل /“right, with which wrong is intended" (mình biết tý tiếng Anh, không biết tiếng Ả). Chữ zun cho vào cho zui thế thôi. Chờ lúc nào R&C rỗi, viết vài hàng. Cảm ơn.
20:36
Sunday,21.2.2016
Đăng bởi: dilletant"nếu biết là sai vẫn cố bám vào thì gọi là ngoan cố" theo tôi thì tệ hơn thế. Có nhiều vị can "án": cố tình làm trái, thời gian rất lâu. Tình trạng như thế không chỉ ở quan giới, mà còn ở cả dân tình, hoặc ở những vị có hàm cửu phẩm trở xuống nữa.
17:28
Sunday,21.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngdillettant
22:51
Saturday,20.2.2016
Đăng bởi: dilletantCó lẽ bạn đúng. Đời U60 chắc có nhiều vị paranoia - logic thôi. Mang trên mình 3 cuộc chiến tranh, và chưa hết. Được cái khó chịu những khái niệm như tàu lạ... lại nói về vất vả - ở bển có chữ working hard. Còn ở VN thỉnh thoảng nghe: ngồi nhàn mà vẫn kiếm bộn tiền. Hẳn vì thế thỉnh thoảng truyền thông Việt lại báo: kìa, sắp đi sau cả Lào, Campuchia.
21:00
Saturday,20.2.2016
Đăng bởi: CandidLàm gì vất vả đến thế. Một chữ ảo mà thôi. :D
20:47
Saturday,20.2.2016
Đăng bởi: dilletant@ candid: nhiều từ mới hay ho: sử ma, rồi tâm ma. Chữ 'vất vả" trong tiếng Việt thường dùng với nghĩa positive có hợp với chữ tâm ma không. Bố cháu thì không tin ở những chuyện quân tử "nước sông không phạm nước suối", hay "giữ được chính đạo", một cách một chiều. Cuộc sống là một cái gì rất khác. Riêng mình chỉ tin ở chữ chân thành, ở tấm lòng thành. Mình cũng hay dùng các bút danh khác nhau, nhưng luôn gửi tới người đọc và biên tập viên tấm lòng thành. Đồng thời hôm này có tổng biên tập một tạp chí tiến khá nhanh, và có lẽ cũng vững (tương đối thôi), bảo mình: "làm báo cũng như đi chiến trường. Cũng phải biết núp, biết che giấu lực lượng" (biết ngụy trang - mình xin thêm vào). Viết trên diễn đàn này cũng là một thứ citizen journalism (tức là vẫn phải có nghiệp vụ người làm báo). Quan trọng, xin nhắc lại, là vẫn phải giữ tấm lòng thành. Có vị lãnh tụ có tới 200- 300 biệt danh, bút danh, cũng vất vả vì nghiệp đến mức khó tả, vẫn được những ai tỉnh tảo, không chơi trội coi là tâm sáng.
17:48
Saturday,20.2.2016
Đăng bởi: CandidTroll chẳng qua là một loại tâm ma. Giữ được chính đạo thì sợ gì troll. Ngay trên Soi này nhiều bác vất vả lộn đi lộn lại nhiều nick cũng là tâm ma mà thôi.
10:34
Saturday,20.2.2016
Đăng bởi: Thường Nga@NMH: troll là một chiến thuật. Đôi khi cũng có thể dùng để thử độ kiên trì của đối tác với luận điểm của mình. (Nhưng ở VN còn có tiết mục "dỗi"). Về chuyện cúng bái mà làm con người tốt lên thì không chắc lắm, cần phải viết bài bản hẳn hoi. Gần nhà tôi, khi cái sự cúng bái quay lại, người ta đốt vàng mã khói mù, không thở được (tôi luôn khó chịu vì nhớ gốc tích của vàng mã là tục chôn người hầu theo chúa, lâu dần đổi thành đốt vàng mã. Có cao tăng của VN đã nói đốt vàng mã cũng là phạm tội sát sinh). Họ đua nhau đốt mấy năm, "trung tâm công nghiệp" Hàng Thiếc trúng to. Đốt mãi chẳng thấy người âm chuyển khoản tiền dương về cho, chỉ toàn chuyện hưu non, mất việc. Thế là chẳng mấy đốt nữa. Chỉ còn mấy cái lò đốt đen xì vẫn đứng ở hành lang như dấu tích của... dị đoan (mong các vị đang đốt đừng giận, người Việt, như ô Hồ Ngọc Đại nói, đại ý, có "tài" né sự thật).
20:16
Friday,19.2.2016
Đăng bởi: NMH@thường nga và Mỹ Liên:
13:05
Friday,19.2.2016
Đăng bởi: Thường Nga@ Mỹ Liên: bạn có chắc được bạn đang muốn điều gì? Tranh luận về "biển" tôn giáo? Với một người bạn dám chắc là đã sẵn sàng - Thường Nga?
11:10
Friday,19.2.2016
Đăng bởi: Mỹ LiênChị Thường Nga: em nghĩ rằng chị nên để thời gian đọc tài liệu, nắm vững các khái niệm rồi hẵng vào tranh luận. Ngoài ra cần trau dồi cách viết ạ. Loăng ngoằng quá em đọc mãi cả rừng chữ và ví dụ của chị mới hiểu được là chị chỉ có vài ý kiến nhỏ, không cần mất nhiều chữ đến thế đâu chị.
10:06
Friday,19.2.2016
Đăng bởi: Thường NgaMình thấy lời bình của bạn, kiểu "Đa thần giáo không có nghĩa là trong người có một lúc nhiều tôn giáo", hay của bạn NMH, thờ Thánh Gióng là văn hóa dân tộc, gợi đến một nét "văn hóa Việt", mà những kẻ nuôi gà (trái phép) cũng có (vì họ không hoàn toàn vô học - mà là một sản phẩm kiểu xe công nông): "cầm nhầm" các khái niệm và xáo trộn chúng, và đưa ra các lời khuyên hú họa, nhỡ đâu trúng để kể công.
7:51
Friday,19.2.2016
Đăng bởi: CandidThờ cái cây, tảng đá thì cùng lắm là shaman giáo chứ chưa phải là tôn giáo thì phải.
21:25
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: Mỹ LiênChị Thường Nga: ý em là: chị vẫn nói lăng nhăng. Đa thần giáo không có nghĩa là trong người có một lúc nhiều "tôn giáo", và như thế việc cúng con lợn, thờ cục đá không tương đương với một tôn giáo - là một hệ thống lý luận, kết cấu, có "giáo chủ", có môn đệ, có nơi thờ cúng và hệ thống "cấp dưới" đi theo.
21:09
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: Thường Nga@ Mỹ Liên: người Việt bị xem là theo đa thần giáo. Ban đầu thì cũng cái cây (đa), hòn đá, như thiên hạ. Về sau thiên hạ đã tinh tướng nghĩ ra đủ thé "nha phiến" (chữ của Marx), người Việt vẫn tiếp tục vái lạy hòn đá, cái cây.
20:23
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: Mỹ LiênChị Thường Nga nói nhảm rồi, tín ngưỡng đâu phải lúc nào cũng là tôn giáo. Thí dụ như tín ngưỡng tin vào chém lợn ở Ném Thượng thì đâu phải tôn giáo.
20:12
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: Thường Nga@ NMH: Bạn viết "Các tín đồ Thánh Gióng gì đó mà chị nói không phải là tôn giáo mà là văn hóa dân gian." E không ổn, đã là tín đồ thì thường thuộc về một tín ngưỡng nào đó. Tôn giáo, trong các thứ tiếng thông dụng, theo tôi được biết, có từ đồng nghĩa là "tín ngưỡng". Dù sao cũng rất cảm ơn NMH đã support. Tôi thì vẫn tin vào công cụ luật pháp. Dù cũng đồng ý tôn giáo có thể là một kiểu "khung" đạo lý. Ở đền Gióng người ta thờ cúng ông Phù Đổng Thiên vương - một dạng tin ngưỡng.
18:02
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: NMH@Thường Nga:
11:20
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: Thành LêBác Tùng viết: "lại càng không nên khuyến khích phình to pháp quyền." Vâng, nhưng TL vẫn muốn pháp luật là kim la bàn trong từng người, đồng thời không tán thành đặt bục công an vào những chỗ của phần hồn, phản đối bệnh phí đại của các bộ sức mạnh (thuật ngữ tiếng Nga), và cơ cấu hành là chính, nói chung.
11:10
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: Thành LêVốn không dám những chỉ tiêu vĩ đại, nên tui chỉ mơ pháp luật xứ Việt gần được như Bỉ, hoặc Tiệp Khắc, Ba Lan (những nơi bản thân đã có khái niệm) là chết chắc mắt nhắm nghiền ạ.
11:09
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: CandidNó chỉ là minh hoạ cái khái niệm ký ức hình ảnh thôi bác ạ. Nghĩa là một bộ phim vui có thể khiến một người khóc vì nó gắn với kỷ niệm gì đấy chứ không liên quan đến nội dung. Tiếng gà như khóc hay tiếng gà nhớ quê cũng là phản ánh cái bên trong của người nghe thôi.
10:49
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: dilletantCác phân tích của candid phản phất phong cách Master and Margarita. Nhưng bạn đưa ví dụ bài báo nào đó của một vị trên Thanh niên, thể hiện mừng rỡ vì tiếng gà nhớ quê hương khế ngọt, thì không đắt. "Bài báo" ấy giống bọn mình "tập làn văn" ở cấp II, tập tọng theo khuôn mẫu hiện thực XHCN.
10:46
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngbác Thành Lê
10:14
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: Thường Nga@ NMH Không hiểu rõ lắm ý của bạn. Có vẻ bạn muốn viện công cụ tôn giáo, vậy việc các "Thánh Gióng" đời nay dùng gậy vụt đầu nhau tranh lễ chắc cho một trải nghiệm nhỉ. Có một hình thái tệ (sau 1 giai đoạn vô thần? là nhân cách có HAI TẦNG: dưới thì duy vật thô thiển, lý tài "cướp lộc", “xã hội đen” trên thì mù quáng dị đoan
8:48
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: Thành Lê@ bác Tùng: Trong Khổng giáo có hai trụ cột là Quân tử và thiên mệnh. Thuyết quân tử, theo tui, đã sụp rồi (tui chỉ đọc Cao Xuân Huy, Đặng Thai Mai và qua tiếng Nga, tiếng Anh, chứ không biết tiếng Tàu). Nói chung các định hình kiểu trung thần mặt đỏ, nịnh thần mặt trắng... nay quả là nonsense. Khổng giáo không phải là triết học, mà nhằm xây dựng quyền uy cho phong kiến (kể cả từ cấp tế bào là gia đình), nhưng họ đã làm được. Nói vậy nhưng không định tranh luận với bác về quân tử - tiểu nhân, lý do như đã nói ở trên (tui nghĩ chỉ nên tranh luận về cái gì mình chắc là có).
7:44
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: Candid@NMH: trong cuốn Thế giới của Sophie có một hình ảnh về một con thỏ trong hộp của nhà ảo thuật mà loài người chúng ta là những con vi khuẩn sống trong bộ lông con thỏ, vô tư sống, chiến đấu, yêu đương mà không hề nghi ngờ chút nào về cái thực tại ta đang sống. Chỉ có một số ít con vi khuẩn dám trèo lên tận cùng đầu mút của sợi lông để ghé mắt nhìn ra bên ngoài. Chỉ có những con vi khuẩn đấy mới nhìn thấy bên ngoài hộp, thấy nhà ảo thuật, thấy sân khấu, thấy khán giả. Em chỉ là một con vi khuẩn mơ mộng về việc sẽ trèo lên sợi lông.
7:24
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngKhổng tử nói
7:06
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngBác Thành Lê
6:42
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: NMH@candid: tiểu tiết vui vui
6:28
Thursday,18.2.2016
Đăng bởi: NMH@Thường Nga:
22:58
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: dilletant@ candit: một khi trí đã đứng đầu trong trí phú địa hào, thì sống được qua bằng ấy cuộc đấu tranh g/c là may lắm rùi.
22:55
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Thành LêBác Tùng viết: "Nhưng do học tập chủ nghĩa xã hội, sao chép bài đấu tranh giai cấp, thành ra phải bịa chuyện mình cũng có đủ mọi loại giai cấp. Nghe chuyện thời cải cách ruộng đất, ra chỉ tiêu mỗi làng phải tìm cho đủ địa chủ, ác bá."
22:49
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Thường Nga@ NMH: khó nói với họ lắm. Hôm qua mình đi qua, thấy bà ấy đang chửi (yêu) con chó của bà ấy. Không hẳn là chửi mèo quèo chó nhưng trọng âm của cái ngôn ngữ lò mổ của bà ta có vẻ hướng vào mình. Con chó khá giống bà ấy (không phải điều mới) nhưng chắc là bề ngoài thôi, tâm địa của nó có vẻ tốt hơn, hope.
21:56
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: CandidHộp ở nông thôn thì sơ sài hơn, hộp ở thành phố tiện nghi hơn nhưng vẫn là hộp. Muốn thoát khỏi hộp nhỏ để sang hộp lớn thì suy nghĩ vẫn trong hộp thôi. Rất tiếc là cả em và các bác đều bị đóng hộp sẵn cả.
21:29
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: NMH@qoiauf và candid:
21:11
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: CandidPhủ định của cái A không có nghĩa là B. Cái ngoài hộp em đang nói không phải là cái bác nói đến.
21:10
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: NMH@Thường Nga:
20:51
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: qoiaufTôi liệt kê ra vậy vì là những cái đó sẽ giúp ích cho trưởng thành mà trẻ em ở quê không có và ít có cơ hội được tiếp xúc. Theo bạn nói thì đó là cái hộp, nhưng cái hộp đó chẳng phải quá tuyệt sao, như bạn tôi ai cũng mong vào cái hộp đấy. Như tôi học ở quê, ngoại ngữ, internet đều không có, thư viện trường, huyện thì vài quyển, đọc 2-3 năm là hết sách, tiếp xúc với tri thức là điều rất khó khăn, vẫn nhớ cách đây hơn 10 năm, đang học lớp 6, cuối chương trình văn nghệ dành cho thiếu nhi của đài VOV thì hay kể chuyện khoảng 5p, có 2 tiểu thuyết ấn tượng nhất là những cuộc phiêu lưu của Huck và Không gia đình, ngày nào cũng hồi hộp chờ 5p để được nghe vì không thể tìm nổi sách, nên năm đầu ra Hà nội học gần như ngày nào tôi cũng ngồi lỳ ở nhà sách. Dài dòng như vậy để nói rằng không có tri thức thì mấy cái lý thuyết về hộp đều là vứt đi. Tôi nghĩ các bạn sống ở thành phố thì điều kiện sống tốt hơn, có cơ hội được tiếp xúc với nghệ thuật, khoa học, khi trưởng thành thì dễ dàng trong việc chọn cho bản thân hướng đi, nên chui ra hay ở lại hộp, đó là những lợi thế giúp con người ta ở đẳng cấp cao hơn nên không thể gọi là tội nghiệp được.
19:52
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Candid@bác gì tên khó nhớ: tất cả những thứ bác liệt kê chỉ là những thứ tiện nghi trong hộp. Tiếc thay không chỉ trẻ con mà kể cả người lớn quá quen và phụ thuộc vào những cái hộp ấy, chỉ chui từ hộp này sang hộp khác mà thôi. Nói đến đây tự dưng nhớ tới Người trong bao của Sê khốp, các bác học Nga trên này chắc biết cả.
19:18
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: qoiaufCandid: sống ở thành phố thì có gì tội nghiệp hả bạn, đủ các trung tâm văn hóa giải trí: vườn bách thú, rạp chiếu phim, nhà sách, thư viện, trò trơi điện tử, thể thao... đủ để vượt xa trẻ em ở nông thôn cùng thế hệ, gần như mọi mặt. Trẻ em mà muốn hiểu biết về thiên nhiên hơn thì chỉ cần gia đình cuối tuần đưa về mấy tỉnh quanh Hà Nội chơi vài ngày.
18:49
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngcandid
17:47
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Candid@bác Tùng: em thấy tội nghiệp bọn trẻ con thành phố vì nhiều đứa chỉ biết con gà khi đã chín. Nói đâu xa, ngay như con em, hôm nọ thấy nó bị điểm thấp môn văn vốn là môn nó khá, em hỏi lý do thì nó bảo đề tả cây mướp mà con không biết cây mướp thế nào. Nghe không biết nên cười hay khóc. :D ngoài lề tí em tình cờ phát hiện con em học cùng trường với bạn Kiệt.
17:28
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngCandid
17:13
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngbác Thành Lê,
17:10
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: CandidCách đây vài năm em đọc được bài Tiếng gà trong thành phố vừa search lại thì tìm được
16:32
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Thành LêThích bình của bác PĐT: "sự lưu manh thực sự cần có trí tuệ" khi xét đến các nhân vật Mafia Nga chẳng hạn (các Mafiosi mọc từ nóc xuống, trong khi vẫn có bọn kiểu bàn tay đen lẩn quất trong dân). Tuy nhiên khi đem áp vào VN, thì những "lưu manh cao đẳng" mà Mr. Tùng đề cập lại khó nhớ ra. Những vị như thế mà TL, nay U60 biết, lại chỉ toàn là những vị xảo trá, quay quắt, và không thể không dùng chữ đểu cáng. Sau này khi TL đã biến sang thế giới khác, nếu mà vẫn viết được online hay offline, thì sẽ cung cấp một danh sách, kèo bây giờ xứ ta nhiều người ngay vẫn phải sợ kẻ gian (rất thích khi đọc các tiếng nước tây, kể cả tiếng Nga, khi họ chỉ thẳng những kẻ "ăn cắp đúng luật", hoặc những Hồ Tôn Hiến (trong truyện Kiều).
16:28
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: candidý của bác qoiauf hay phết. Em thì không sợ gà, không sợ ồn, chỉ sợ hàng xóm hát karaoke nhạc vàng mà lại còn sai nhạc. Ai ngờ đâu họ cũng sợ nhạc giao hưởng, jazz của nhà mình. :D
16:00
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngvô sản, hay đúng hơn là công nông, nhìn chung khó có thể lưu manh hóa. vì xét ở góc độ thông dụng, thì họ chính là "lưu manh" theo khái niệm của giới thượng lưu. Xét ở góc độ nghiêm túc hơn, thì sự lưu manh thực sự cần có trí tuệ, còn cái lưu manh trộm gà bắt chó của kẻ thất phu chẳng đáng kể gì.
15:47
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: qoiaufMấy năm nay học đại học em cũng chuyển chục phòng trọ, lăn lê qua 4 quận mà chưa thấy bao giờ bị ồn tiếng loa phường, đa phần chỉ là 1 tuần 1, 2 buổi, phát trong 10p thôi. Hãi nhất là ở cạnh nhà nào có phụ nữ có thai và trẻ nhỏ, suốt ngày được nghe nhạc giao hưởng.
15:28
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Thường NgaCó cô bạn làm cho một tạp chí mỹ thuật, tôn chỉ là chỉ đề cập những chuyện hoa lá cành chốn phù hoa nhất thiên hạ. Khi Thường Nga gửi bài này cho, bạn (tên là MN) ấy còm: "Hix, mất ngủ triền miên vì gà thế em là em sẽ học tập chị Dậu vùng lên bẻ cổ con gà thật đấy ạ. Hàng xóm nhà em còn "tốt bụng" hơn nhiều và em từng phải làm chị Dậu đôi phen rồi đó. Bây giờ chúng khá là "dè chừng" em rồi. Vì chúng quá bất ngờ, và chúng tin em có "máu điên". Hehe...." (hết trích) Thường Nga trả lời: "Mình hơi bất ngờ với chuyện MN cũng phải chiến. Từng bái phục ở một khía cạnh ngược lại. Bây giờ thì... bái phục nốt khía cạnh kia." Chú thích: MN là một cô gái của làn điệu "ôi Nha Trang mùa thu lại về", rất dịu dàng. Đáng tiếc báo cho Soi là tạp chí duy mĩ mà bạn ấy làm cho có lẽ sắp sập tiệm.
15:26
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: candidCăn hộ bác Thành Lê ở giống căn hộ em ở trước kia cũng tầng 3 đầu hồi. Thường thì chiều đi làm chưa về nên cũng không ảnh hưởng lắm. Chỉ có buổi sáng là bực mình vì lắm khi trong nhà nói chuyện phải hét vào tai nhau. Mệt mỏi nhất là những ngày như vận động bầu cử hay lễ lạt gì đấy, lắm khi phát thanh viên còn nói ngọng, đúng là ngọng hay nói. :D
15:06
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Thành Lê@QOIAUF: chỗ bạn loa chỉ có buổi sảng thôi ư, sướng thế. Nếu bạn có TG xem bài này của mình, viết cách đây mấy năm về loa phường.
14:58
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Thường Ngaviết lại chút TKS
14:52
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: candidEm có khá nhiều kinh nghiệm ở các khu tập thể ở HN, em đã từng ở các khu Thái Thịnh, Giảng Võ, Thành Công (cả A lẫn B) mỗi nơi vài năm. Ở tập thể thì khó mà tránh khỏi các chuyện như lấn chiếm hành lang chung, đun bếp tổ ong để hun khói nhà hàng xóm, hát karaoke nhạc vàng lại sai nhạc lúc nửa đêm...
14:37
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngCandid
14:26
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùng@ Minh Thông
14:05
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: candidLoa phường cũng mệt mỏi phết đấy các bác ạ. Cách đây vài năm em ở tập thể Thành Công một thời gian, căn hộ em ở đúng tầm loa phường treo cột điện, loa lại chĩa vào cửa sổ nhà em. Ngày thường thì cũng còn chấp nhận được vì hoạt động như đồng hồ báo thức nhưng những ngày lễ hay ngày gì đấy thì tra tấn nguyên cả ngày.
13:55
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Minh ThôngMột xã hội văn minh là tiếng ồn nhà nào nhà nấy nghe, không có tiếng ồn không mong muốn đến từ nhà hàng xóm một cách đều đặn mà mình phải chịu đựng. Nói bạn Thường Nga không chịu nổi tiếng gà là có vấn đề tâm thần, là khó tính, là thiếu sức chịu đựng... thực đúng là những lập luận chỉ kéo lùi cuộc sống này xuống. Khuyến khích người khác sống một cuộc sống mà người ta phải rèn luyện những phẩm chất để chịu đựng thì nói làm quái gì.
13:27
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: qoiaufMà có lẽ tác giả cường điệu nhiều chi tiết quá, gà thì gáy buổi sáng, loa phường thì thường 5h chiều phát thanh, đâu ảnh hưởng mấy nhỉ, chẳng lẽ có cách nào để loại bỏ hết âm thanh không mong muốn? Dù ở đâu thì mình nghĩ cũng có tiếng ồn không mong muốn thôi. Mà tôi cũng không tin tác giả có thể phân biệt được tiếng gà quê gáy giữa thiên nhiên và tiếng "kêu khóc của kẻ bị vỗ béo rồi thịt". Thêm nữa là tác giả có vẻ khinh thường người học thức kém, quê mùa, dùng ngôn ngữ miệt thị nhau quá. Người Việt về mọi thứ gần như là ở đáy của thế giới, nên thay đổi cũng cần thời gian dài, tính bằng nhiều thập kỷ.
13:02
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: qoiaufMình ở chung cư mấy ngày tết được nghe lợn kêu, gà gáy, cũng vui tai phết.
12:24
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngthực ra chẳng cần cố thích nghi, cũng chẳng cần cấm đoán. Cơ thể con người có cơ chế tự động bỏ qua những tín hiệu không cần thiết. một âm thanh quan trọng, cho dù nhỏ tai vẫn nhận ra. ngược lại những thứ bị coi là tầm phào, dù lớn cũng coi như không có, không nghe thấy. việc ta nghe thấy và bức xúc với tiếng gà chứng tỏ nó quan trọng. Nhưng xét về mặt thuần túy vật lý thì tần số gà gáy không có gì để tạo được bức xúc, vậy thì vấn đề phải nằm ở chỗ khác.
11:41
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Thường NgaCó sự lựa chọn ở đây: hoặc là tìm cách ra luật chống ô nhiễm tiếng ồn (chắc sẽ phải bỏ loa phường đi), hay chí ít làm cho người dân quen chấp hành pháp luật dù là việc nhỏ (không nuôi gia cầm trong thành phố), hoặc là cố thích nghi với thiên hướng "điếc không sợ súng", với "văn hóa" zô zô zô... Trong trường hợp chọn thứ hai, sẽ có thể khó thích nghi trở lại khi được hòa nhập vào một xã hội "bình thường" (như VN những năm 60, đầu 70, người Việt khiêm nhường, không ăn to nói lớn...). Ta có thể nhận thấy vẻ mặt tây đi qua một nhóm du khách VN làm thị thực ở sân bay NN, một vẻ như muốn nói: "lại một bọn điê...".
10:29
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: candidEm xin bổ sung thêm tẹo là giấc ngủ không chỉ đơn thuần là ngủ, nghiên cứu sâu thì họ chia ra rất lằng nhằng nào là REM, non REM, restorative... gì gì đấy. Đại loại là không phải ngủ bao nhiêu mà vấn đề là ngủ có chất lượng không?
10:21
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Cu ThộnĐúng là Thường Nga nên nghiêm túc kiểm điểm xem có vấn đề bệnh lý không, hay đây chỉ là cái "đuôi con chó" (bệnh tiểu tư sản - chữ của bác Mao) tầm thường. Còn nhớ khoảng 1984 có một ông Tây nói về phép đang ngủ giữa Mạc tư khoa đêm (không phải chiều) vắng thanh bình thì chồm dậy. Vì không có tiếng rè rè quen thuộc của điều hòa BK 2000, vẫn do xứ Bacu của LX sản xuất sdelano v sssr (sè sè sè rè).
9:28
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngmình nghĩ như Candid là đúng đấy, súng bắn bên tai cũng ngủ được. Con người ta nếu tâm đã vững thì có khả năng thích nghi với rất nhiều thứ. người ta có thể sống cạnh đường cao tốc, cạnh đường tàu hỏa v.v. khi ta quyết định sống trong một cộng đồng đông đúc thì phải xác định sẽ có vô số thứ không vừa ý. tiếng gà gáy mà có thể làm ta điên được thì cái điên đã có sẵn trong đầu rồi. Bạn Thường Nga rất nên nghiêm túc tự kiểm tra lại, để lâu bệnh vào cao hoang không có lợi. Vấn đề gần như chắc chắn không phải ở con gà, mà ở những bất bình thầm kín, sâu đậm nào đó.
9:08
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: Thành LêBản thân cha Thành Lê khá vô trách nhiệm trong vđ "nước mắm, dưa hành" hẳn vì hắn không đòi hỏi nhiều về phương diện vật chất. Vấn đề là hắn bị kẹp giữa bà trẻ (vơ) và bà già (thân mẫu). Hai vị này đều nghĩ rằng phải thể hiện mình bằng những phong thái đẳng cấp, chỉ khác là vị trẻ hơn có thể thực sự sành điệu, còn vị già hơn đã không còn cơ đá hiệp phụ.
9:03
Wednesday,17.2.2016
Đăng bởi: candidCũng mệt nhỉ, đầu tư hệ thống cửa thế rồi mà vẫn không ăn thua hả bác? Thực ra ở HN bây giờ chúng ta đang bị sống trong một môi trường ô nhiễm âm thanh, từ còi xe máy ô tô đến các thứ tiếng động khác mà không thể kể hết, loại ô nhiễm này hiện nay chưa được để ý lắm. Trong các loại ô nhiễm âm thanh như thế thì em cho rằng tiếng gà gáy cũng còn là dễ chịu lắm.
23:34
Tuesday,16.2.2016
Đăng bởi: rieng&chung@ Bác Thành Lê: lúc nào nhã hứng, bác lại thảo luận tiếp nhé ạ. Em cảm ơn bác đã tôn trọng khi bác nói sẽ "đau đầu nhiều ngày", và cảm ơn một số điều khác nữa. Em sorry bác vì phần trước nói nhiều mà lắm chỗ chưa làm rõ. Em chỉ ghi tiếp mấy ý ra đây, để lúc nào đó xem xét lại.
18:45
Tuesday,16.2.2016
Đăng bởi: Thành LêNhững phân tích của riêng & chung thật quý và đòi hỏi suy nghĩ. Trong hai ngày rồi mình lớn lên được 1 tẹo, và muốn chỗ đứng chân để tranh luận được vững hơn, đưa ra hai khái niệm ngây thơ: một là ngây thơ (naiveté - có đượm chất phác, nhưng không ngu). Để minh họa, mong riêng & chung xem mặt cô thổi sáo trong bài này (hình như malinovka là chim sâu).
18:25
Tuesday,16.2.2016
Đăng bởi: dilletant@ phó đức tùng: gợi nhớ một bài trong giáo trình Alexander rất mốt vào đầu những năm 80, một ông ở gần sân bay gần điên vì tiếng máy bay lên xuống: "airplanes are slowly driving me mad". Trong tập đó (tập II thì phải) còn một bài nói bọn trẻ tụ bạ, đi mô tô mỗi đêm cũng làm một hàng xóm già khó ngủ muốn hóa rồ.
18:22
Tuesday,16.2.2016
Đăng bởi: Thường Nga@ candid: nhà tôi cửa sổ còn trên sề Eurowwindow (do bà chị Trí béo mang từ Đức về cuối những năm 90) nhưng vẫn điên vì tiếng gà. Có 1 quy luật truyền âm (?) khiến những cửa số nào vertical với chuồng gà chịu ảnh hưởng mạnh hơn.
16:54
Tuesday,16.2.2016
Đăng bởi: candidHồi xưa ở các khu tập thể cũ nuôi gà, nuôi lợn, vịt để tăng gia là thường. Có tác phẩm Trư cuồng nói về giai đoạn này cũng hay. Giờ vẫn còn cảnh nuôi thế này ạ?
16:13
Tuesday,16.2.2016
Đăng bởi: phó đức tùngcon gà trong nhà tập thể, gáy như khóc. Con người trong nhà tập thể, phát điên vì tiếng gà. Con gà bị nhốt để thịt, còn con người tự nhốt mình, đến nỗi tâm thần hoảng loạn, nghe tiếng gà tiếng chó cũng thấy căm thù, thật đáng thương.
16:05
Tuesday,16.2.2016
Đăng bởi: rieng&chung@bác Thành Lê: cảm ơn bác chia sẻ về một số mối liên hệ. Nhân đó em đang thử suy nghĩ thế này, không biết có đúng không, tạm ghi ra đây:
11:20
Tuesday,16.2.2016
Đăng bởi: Thường NgaGia đình mình về cơ bản là ăn chay (nếu có thịt thì không nhiều, nguồn chắc chắn, chế biến đơn giản). Nhưng hôm nay ra chợ bị các hàng giò xúc xích trách móc: không chịu mua hàng em, vậy mà con nhà bác hôm qua ra đây mua xúc xích đấy nhé. Giật thót người, vì hễ có chuyện gì (đau bụng, khó tiêu) là nó như công chúa sảy ruột, "mẹ nấu thế nào mà con buồn nôn đây này". Về các quán ăn chay, có vẻ như chỉ được lúc đầu. Mình với 1 chị bạn viết người Tây trước hay đến 1 chỗ ở gần Linh Lang. Hồi đầu cũng được, thấy bán cả sách, "ní nuận" ghê lắm. Nhưng càng về sau càng khả nghi, đành kính chào pì noọng, không hẹn gặp lại.
6:59
Tuesday,16.2.2016
Đăng bởi: NMHGiải pháp hoà bình hơn cho cô/chị Thường Nga: thuyết phục (không khả thi lắm) hay thuyết giáo họ chuyển sang ăn chay.
16:47
Monday,15.2.2016
Đăng bởi: Văn TườuThấy Tây (lại Tây!) bảo gà Trống, và bò (kể cả bò cái) thường "biết" trước khi bị chủ thịt. Một bạn Việt nhà ở gần Minh Khai nói mỗi sáng có vài chục gà trống quanh nhà quạc lên. Không hẳn là bách kê tranh minh, mà dường như "họ" thông báo với nhau về ngày "ra pháp trường", chúc các đồng xị ở lại vui mạnh.
15:49
Monday,15.2.2016
Đăng bởi: MơXóm nhà mình cũng kinh. Các cụ toàn bộ đội biên phong về hưu, nên Tết nào cũng treo cờ rợp trời cả tháng và không chịu ăn gà chế biến sẵn, cụ thể là nhà nào cũng nhốt vài đồng chí quàng quạc sau bếp, hôm nào thèm mới vặt lông chén. Nên nửa đêm về sáng là râm ran tiếng gáy. Con gái mình còn phát hiện một cụ gà già, gáy khéo đến nỗi giống hệt tiếng mắng " thế không dậy ngay đi à à à...!" . Và đỉnh điểm là nhà bà Lan ngay áp lưng nhà mình còn được quê Ninh Bình tha về cho một thằng dê. Hắn be thôi là be, nghe lúc thì the thé như tiếng khóc, lúc lại khe khe đểu giả như sở khanh, và tội to nhất là lôi cái khăn tắm mới tinh mình vắt trên bờ tường xuống, nhai nát thủng toe toét ra rồi nằm và ỉa lên. Thật muốn phát điên !
15:33
Monday,15.2.2016
Đăng bởi: Thành Lê@ riêng&chung: "bi kịch mảnh đất công" (Tragedy of the commons) mà bạn gợi ra không chỉ gây liên tưởng, mà còn ám ảnh. Given việc khái niệm này được Lloyd đưa ra từ 1883, thấy kỳ sao việc người ta vẫn tin tưởng vào quản trị được những đồng cỏ nơi ai cũng muốn cắt hái nhiều hơn khả năng thiên nhiên cho mọc. Một ý tưởng nhỏ (có thể vì thế mà bị không nhận thấy) từ thực tiễn có ích hơn ngàn vạn lần những pho kinh điển xám xịt. gần 3 thế kỷ qua, sao niềm tin vào những cỗ xe "tập đoàn KT công" vẫn còn nhỉ. Hẳn do đó là một cách lên thiên đường vật chất nhanh nhất trong phạm vi... gia sản của mình?
13:37
Monday,15.2.2016
Đăng bởi: Thành LêCái ngây thơ của người hồi ấy bây giờ tôi muốn mua cũng chả được (dù chả có mấy tiền). Nhưng cũng tự hỏi sự ngây thơ, trong trắng mà mình quý báu ấy có dính đến tình trạng bị zombied hôm nay do truyền thông kiểu dowble thinking không? Có thể tham khảo bài "Chính khách Nga nói về bộ máy tuyên truyền của Kremlin", dĩ nhiên là xem được tiếng Nga thì hay hơn. link:
11:26
Monday,15.2.2016
Đăng bởi: rieng&chung@ Bác Thành Lê: cảm ơn bác, mặc dù em không hiểu tiếng Nga (tiếc lắm ạ). Gạt qua cái thú vui "đả kích chính trị", có lẽ ngôi nhà chung đụng kia vẫn là một cái gì đó rất trong sáng, ngây thơ. Ai chả có cái thuở ngây thơ trong sáng, bác nhỉ.
23:27
Sunday,14.2.2016
Đăng bởi: Văn TườuChõm được câu: Tài sản công ở đây là "sự yên tĩnh", của riêng&chung. Câu mà mỗ quen hơn là: Hàng hóa công. HH công đây là "sự yên tĩnh" - ở Hà Nội bán phân phối, hoặc là trên các phố như Phan Đình Phùng, Nguyễn Cảnh Chân (dành cho các ông cốp), hoặc ở Xịt bu cha (Siputra) dành cho các Me xừ "cóc vàng".
22:10
Sunday,14.2.2016
Đăng bởi: Thành LêKommunalka (xin lỗi 2m) là từ dùng chỉ Коммунальная квартира (căn hộ có nhiều gia đình cùng sống). Ban nhạc Diuna (Дюна) Nga có bài hát" Коммунальная квартира (ngụ ý xứ Liên Xô) Ôi đất nước thân yêu của tôi, miền đất huyển ảo tuyệt vời Link bài này tại đây Chú ý là ban nhạc Diuna (Дюна) cũng có bài Thiên đường lúa gạo (bài ra khoảng năm 1988 thì phải). Bài này nói về một dân tộc ở Đông Dương, sống bằng nghề trồng lúa, đa số Đại... chờ sung, Cuội để trâu ăn lúa, một số thì sáng tạo kiểu đào rau má, phá ĐT. Bản làm gần đây của bải hát này trên mạng không hiểu sao lại có thêm điện của Tú Bà và Mã Giám Sinh
21:00
Sunday,14.2.2016
Đăng bởi: rieng&chung@ bác Bính Riềng: sorry bác, vì em đọc lướt một phát tưởng bác nói đoàn kết để giết chó. Chữ Riềng có tính định hướng cao quá bác ợ.
16:35
Sunday,14.2.2016
Đăng bởi: Thành Lê@ riêng&chung: "bi kịch mảnh đất công" (Tragedy of the commons) làm bung ra mấy liên tưởng. Một là thời bao cấp Việt có khải niệm "cảm giác bị tước đoạt" - khi chuyển từ tư hữu (chế đỗ cũ) sang công hữu, nhiều người cho là bị trả lương thấp (đốc tờ như tao thời Pháp nuôi cả họ) uất ức muốn giật lại cái gì. Hai là sự chung chạ mà Liên Xô gọi là komunalka (căn hộ ở chung, cũng có ý nhại hệ tư tưởng chính thống)...
16:29
Sunday,14.2.2016
Đăng bởi: Bích Riềng@ riêng&chung Hôm nay- Cả làng nuôi chó, đoàn kết... diết bọn chộm chó,
15:13
Sunday,14.2.2016
Đăng bởi: rieng&chungHình như vấn đề này nằm trong logic của "bi kịch mảnh đất công" (Tragedy of the commons)? Tài sản công ở đây là "sự yên tĩnh". Tác giả có thể nuôi thêm vài con gì biết "gáy" nữa. Lúc này bi kịch chỉ còn là của bản thân mảnh đất công chứ không phải đối với người tham gia dành giật nó : )) |
|
||||||||||