Kiến trúc

Antilia (phần 1): cái tát của những người giàu vô cảm

Đã bao giờ bạn đọc thắc mắc “Đâu là tòa nhà đắt tiền nhất hành tinh?” chưa? Theo nghiên cứu từ trang comparecamp.com, vị trí đầu bảng thuộc về cung điện Buckingham ở London với giá trị ước tính hơn 1 tỷ bảng Anh. Nhưng cung điện Buckingham là tài sản hoàng gia nên tạm […]

Ý kiến - Thảo luận

8:11 Sunday,2.8.2020

Đăng bởi:  Nguyễn Anh

Những người sáng lập và cai quản cả đế chế Viễn thông, Hoá dầu thì rõ là có rất nhiều thứ ngoài tiền và rất nhiều tiền chứ? 

15:02 Monday,26.9.2016

Đăng bởi:  SA

Hai anh em nhà Ambani hận thù đằng đằng từ khi bố mất (2002), bà mẹ còn sống khóc hết nước mắt can ngăn. Tranh chấp tài sản, ông anh lấy 3 phần và ông em được 1 (cũng đủ sài rồi) và đi kiện anh đòi hơn 2 tỉ về tội nói xấu mình (đơn đã rút 2010) và tố cáo mưu toan ám sát, do ai thì không biết nhưng trực thăng của ông bị hại.

Nhà 1 tỷ này nghe đâu là để ông anh vỗ mặt thằng em. Ruột thịt họ còn như vậy, cớ gì họ lại phải quan tâm đến ổ chuột của Mumbai!

14:58 Monday,26.9.2016

Đăng bởi:  admin

Đọc cmt của Anh Nguyễn thì bọn mình nghĩ ghi "tổng hợp" thật không đúng với công sức của bạn ấy. Cho nên bọn mình bỏ chữ "tổng hợp" đi Anh Nguyễn nhé.

14:30 Monday,26.9.2016

Đăng bởi:  admin

Sửa và bổ sung vào bài rồi Anh Nguyễn nhé. Cảm ơn Anh Nguyễn

14:08 Monday,26.9.2016

Đăng bởi:  Anh Nguyễn

Xin chia sẻ với bạn Dim một chút về việc viết bài này: thú thực mình không hề biết đến Antilia và Mukesh Ambani cho tới tháng 6 năm nay. Mình đọc Beautiful Forevers trên một chuyến bay, và bị ám ảnh đến mất ngủ. Trong truyện chỉ nhắc đến Antilia đúng một lần, rằng đó là công trình tư nhân đắt nhất thế giới, vậy thôi. Sau khi đọc sách mình mới bắt đầu tìm hiểu về toà nhà này và thu thập những thông tin cơ bản để viết. Phần còn lại (chê nhà xấu, phê bình chủ công trình máu lạnh, lại sa đà liên tưởng đến tình hình Ấn Độ...) là cảm nhận riêng của mình, có người đồng tình chắc cũng có người phản đối. Với lại nhờ Soi sửa giùm nhe: đoạt giải Pulitzer là bà Katherine Boo vì có đóng góp cho cộng đồng qua việc viết bài về những người bị thiểu năng trí tuệ ở Washington, DC, chứ quyển này không có giải Pulitzer (dù có rất nhiều giải khác.) Có những cuốn sách mình đọc xong là quên ngay. Nhưng tác phẩm này cùng với Good Women of China của Hân Nhiên và Nothing to Envy của Barbara Demick (viết về cuộc sống ở Bắc Triều Tiên) khiến mình nhìn cuộc sống khác đi, thế nên mình muốn viết về nó.

12:46 Monday,26.9.2016

Đăng bởi:  Thảo

Thực sự chờ tới phần 2

20:57 Saturday,24.9.2016

Đăng bởi:  admin

Tổng hợp Dim ạ, Soi đã thêm vào bài, mặc dù khi viết thì hầu như tác giả không phải đọc lại tài liệu về công trình này.

19:02 Saturday,24.9.2016

Đăng bởi:  Dim

Mình chờ đợi phần 2. Anh Nguyễn phỏng dịch hay tổng hợp?

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả