|
|
|
|||||||||
Gẫm & Bình“Mở cửa”: sao lại dùng những tác phẩm mang hơi thở đã cũ và yếu ớt để đại diện cho 30 năm?“30 năm Đổi mới”… Thật là một khoảng thời gian quá dài cho “5 phút xem” không để lại cảm xúc. Có thể nói đây là triển lãm ” khủng” có thời gian xem nhanh nhất. Phải nói một cách thẳng thắn là tranh của hầu hết ( không phải tất cả vì có […] Ý kiến - Thảo luận
23:09
Tuesday,27.9.2016
Đăng bởi: Từ từ hơn nữaHai mặt của tấm huân chương:
9:08
Tuesday,27.9.2016
Đăng bởi: cứ từ từTranh hàng không có gì sai , trái lại nó hoàn toàn phù hợp với tiêu đề của cuộc triển lãm. Hội họa Việt nam còn quá trẻ , tính từ năm 25 đến giờ nó mới chưa đầy trăm tuổi. Âý vậy mà nó cũng nhấp nhổm qua đủ thứ ổ gà ổ voi của thời đại. Từ cái thời chỉ toàn con nhà tư sản địa chủ vận nguyên bộ vest trắng lóa đi học vẽ, cho đến cái thời lấp láp lăn lộn hỗn độn nửa thợ thuyền nửa văn nghệ, rồi mở cửa , rồi thị trường, rồi đông âu, rồi tây âu, tây trắng tây đen Đài loan đài bắc ùa vào mua tranh như bắt được. Cái thời đổi mới đã đánh dấu một kỷ nguyên hoành tráng của nghệ thuật Việt, tranh đã lột xác trở thành hàng hóa một cách đường bệ, và nghệ sĩ đã lột xác trở thành doanh nhân...cũng đường bệ không kém. Vậy triển lãm bày nhiều tranh "hàng" (theo cách gọi của nhiều người) có gì sai , đó chẳng phải là ánh hồi quang phản chiếu của mỹ thuật Việt 30 năm qua sao ?
20:21
Sunday,25.9.2016
Đăng bởi: Mơ@ cây ngay
18:21
Sunday,25.9.2016
Đăng bởi: Cây NgayXem triển lãm mở cửa trừ một vài trường hợp còn lại đa số cho ta cảm giác như bước vào một gallery của những năm 90. Khi mà chợ tranh bán tranh chợ còn xôm tụ. Các hoạ sĩ đã ngừng sáng tạo từ hồi đó rồi. Họ chỉ như một thứ nghệ nhân cần mẫn chép lại mình. Nghệ thuật thiếu sáng tạo thì có nghĩa nó đã chết mặc dù tác giả vẫn còn sống. |
|
||||||||||