|
|
|
|||||||||
Đi & ỞKể chuyện đi tàuĐọc bài của Tutu về việc khi nào nên đi tàu trở lại, tôi lại thấy như nghe thấy tiếng xình xịch của bánh đà, tiếng cót két mối nối các toa, cảm giác lắc lư khi ngồi nhìn qua cửa sổ. Cũng vài năm rồi tôi không đi tàu hỏa nhưng với đường sắt […] Ý kiến - Thảo luận
9:29
Saturday,17.12.2016
Đăng bởi: dilletant@ SA, thời đầu 80 tây bắt đầu xuất hiện nhiều hơn ở Hà Nội. Trong giới nói tiếng Pháp đông đảo hồi đó lại xuất hiện tiếu lâm (cả những giai thoại có thật). Có bà xếp hàng vé ở ga Hàng Cỏ thấy ông tây định nhường, nhưng tiếng Pháp thì bồi, nên bảo ông ấy: Montez sur moi (ý bả là hãy bước lên mua vé trước tôi đi, nhưng lại thành - hãy trèo lên tôi).
1:15
Saturday,17.12.2016
Đăng bởi: SAĐường sắt là hương ca quá khứ trong Nam vì đầu thập niên không còn được sử dụng và gắn liền với ký ức của thanh bình ở nhiều người thuộc vào thế hệ đó. Vì thế sân ga trong nhạc vàng vắng hơn là sân trường tại miền Nam (Ga Lyon đèn vàng là chuyện trời Âu)
13:24
Friday,16.12.2016
Đăng bởi: dilletant@ candid: "vì ở bên Nga cũng như VN nghe tiếng kịch (KÌNH?) kịch mỗi khi bánh tàu chạy qua khe co giãn nhiệt của ray" - hổi nhờ đọc bản dịch hình như của Mối tính qua những bức thư (Почтовый роман) hay là Con đường đau khổ (Хождение по мукам) có câu "nằm nghe tiếng bánh xe GÕ trên đường ray" - thích lắm, thấy có vẻ văn học. Lúc đó chưa biết tiếng Nga. Lớn lên đọc nguyên bản (đến giờ vẫn chẳng nhớ là cuốn nào trong hai cuốn trên- tệ quá), hay là do bài hát Вот по рельсам колеса стучат (kìa tiếng bánh xe gõ trên đường ray). Thực ra nếu dịch thật Việt thì câu ấy chỉ là "nghe tiếng bánh xe đập lên đường ray", không thể làm thằng teen Dilletant ngây ngất. Việt Nam gọi là "đan vuông hóa trám" dịch gỗ tự nhiên lại hay hơn.
8:47
Friday,16.12.2016
Đăng bởi: candid@Dillettant: Trò nhảy tàu ấy là trò mà em không dám nhưng lứa tuổi đàn anh trở lên thì đi học toàn nhảy tàu trốn vé.
8:03
Friday,16.12.2016
Đăng bởi: dilletantNgày xưa tôi (ở Lý Nam Đế) không chịu ra Hàng Cỏ mua vé mà ra chắn tàu ở Trần Phú free riding vào ga Hàng Cỏ, rồi mới cưỡi tàu (không vé) "đánh trong lòng địch" đi ngược lên Vĩnh Phú nơi tôi học. Một bận như thế, tôi nhảy lên một đầu toa nơi những Bỉ Vỏ đực đứng, chúng tước mũ cối rất nhanh rồi đẩy tôi xuống. Tôi ngã xuống thấy mình như rơi vào một thế giới khác, nhưng theo luật vật lý lẽ ra phải bị hút vào trong gầm tàu đang chạy, lại ngã ra ngoài (!), sống sót để ngồi đây còm hôm nay. Còn nhớ có ông thày áo lính (sau này hàm minister - ông bô anh ấy cũng từng có sổ B!) ngay sau đó bảo những người khác: "Thấy thằng dilletant ngã tàu chân chẩy máu vẫn nhảy lên toa sau đi vào Hàng Cỏ".
7:53
Friday,16.12.2016
Đăng bởi: dilletant@ LC, tối qua sau khi bình, tôi nằm cố nhớ lại xem chú thường gọi là chú Hai hay chú Ba, chú Tư... kia (chắc là bà con của con nuôi bố mẹ tôi - song thân của ông con nuôi này cùng đi B giải phóng quê hương miền Nam, gửi lại anh ấy để bố mẹ tôi trông). Đồng thời ông chú 2, hoặc 3, hoặc 4 này trong thời chiến không là "Việt cộng". Chú ấy có dùng chữ gạo không, tôi không nhớ. Nhất là trí nhớ lại chập sang chữ rice tiếng Nga, không chỉ rõ là lúa hay gạo. Mong chư huynh thông cảm, tôi không có trí nhớ toán như một số anh chị viết trên diễn đàn này.
6:47
Friday,16.12.2016
Đăng bởi: Candid@LC: chắc là nối thêm toa vào đoàn tàu. Người có quyền nếu thấy có thể quyết định nối thêm toa hay không.
6:42
Friday,16.12.2016
Đăng bởi: LCMóc một toa lúa để tàu chở ra Bắc- mật ngữ này là gì bác Dilletant ơi? Em giải mã chưa ra...
1:45
Friday,16.12.2016
Đăng bởi: SALần đầu mình đi tàu tại miền nam là 1957 hay 58, và cũng là 1 trong những ký ức đầu đời. Lúc đó là từ Nha trang vào Sài gòn và đi cùng với ông ngoại. Lợi dụng lúc ông ngủ, mình đi chơi trong toa, cũng đông nhưng không chen chúc, hình như còn đi sang toa khác, hay định đi sang toa khác? sao thì cũng bị nhân viên hoả xa bắt, cho 1 ly sữa và mang trở về chỗ ngồi với ông ngoại! Vì chuyến phiêu lưu trong toa này mà ông ngoại bị bà ngoại sạt cho 1 trận!
22:34
Thursday,15.12.2016
Đăng bởi: dilletantCái trò đổi tàu (chờ hàng tiếng) ở Bằng Tường (tôi đi khoảng 2004) gợi nhớ thế kỷ 17. Nhưng ở bên châu Âu nếu đi qua các ga ở biên giới Ucraine với châu Âu giữa thập kỷ 90, thấy biên phòng Ucraine lùng sục những kẻ trốn qua biên giới khá rùng rợn. Đèn pin loang loáng, rồi nghe chạy rầm rập như bộ đội cảnh vệ Thành chạy tập thể dục khoảng 5h sáng trên ô vuông quanh Thành (LNĐ - Trần Phú - Hoàng Diệu - Phan Đình Phùng), những năm 1970, có điều không hô "1,2,3,4" như bộ đội VN.
22:21
Thursday,15.12.2016
Đăng bởi: dilletantNăm 1978 vào Nam đến Tuy Hòa chơi, nghe một ông (tuổi chú - hồi đó tôi tuổi hai mươi) nói rằng khi Miền Bắc đói (năm 76 - 77), ông từng móc cả toa (không chỉ 1 toa) lúa để tàu chở ra Bắc, đến tay ai cũng được. Sao những chuyện xưa của dân mình (lúc đó cảm thấy trên thường một chút thôi) nay cứ như huyền thoại về một miền đất hứa nào. |
|
||||||||||