|
|
|
|||||||||
Gẫm & BìnhMới chạy mà bình xăng đã cạn(Tham luận tại hội thảo “20 năm mỹ thuật thời kỳ đổi mới 1986-2006” do Viện Mỹ thuật, trường Đại học Mỹ thuật Hà Nội tổ chức tại Hà Nội ngày 10 tháng 5 năm 2007. Sau đó in trong cuốn Essays on MODERN AND CONTEMPORARY VIETNAMESE ART. Bảo tàng Mỹ thuật Singapore xuất bản […] Ý kiến - Thảo luận
19:13
Friday,5.8.2011
Đăng bởi: Em-co-y-kien"Xăng có thể cạn,
10:02
Friday,5.8.2011
Đăng bởi: Phạm Huy ThôngBupbe ơi, bạn hỏi thì tớ trả lời chung chung thế này: Tại vì tính tớ lắm mồm, hay phát biểu trên Soi nên có những ý kiến vênh với quan điểm của các đồng nghiệp khác. Về cơ bản, tớ không muốn ai giận tớ cả, chỉ mong mọi người coi đó là một sự tranh luận hướng tới làm giàu cho môi trường nghệ thuật thôi. Kính chuyển.
2:27
Friday,5.8.2011
Đăng bởi: Tran LuongComment của bạn Bupbe nói chung chung nhưng ai cũng biết bạn muốn ám chỉ ai và nhóm nghệ sĩ nào. Đây cũng là dịp tốt để tôi trả lời luôn những ai trước đó có cùng cách nghĩ như bạn, và bao gồm cả mấy lời phàn nàn là tôi chỉ ủng hộ nhóm Nhà Sàn Studio. Tôi đã làm việc với những ai từ 20 năm nay là một thực tế không cần liệt kê ra cũng như phải trình bày với ai cả (đây không phải thông tin để lấy phiếu bầu !) Xin phép phân tích như sau:
14:09
Thursday,4.8.2011
Đăng bởi: bupbeBài của anh Trần Lương thú vị, đưa ra được nhiều thực trạng kém cỏi, không hay về nghệ thuật nước nhà.
19:04
Tuesday,2.8.2011
Đăng bởi: Em-co-y-kienÊM xin cám ơn chú Trần Lương vì sự trao đổi thân tình và không dấu diếm (để nhâm nhi 1 mình) những thú vị ngày xưa.
0:45
Tuesday,2.8.2011
Đăng bởi: Tran LuongCảm ơn bạn Em có ý kiến! Bạn là người rất thú vị ! nếu có ai chê bạn thì hoặc họ khô khan và không thú vị bằng bạn, hoặc họ chấp nê đôi chỗ ngô nghê của bạn mà quên mất câu Nhân vô thập toàn... Điểm môn văn của tôi khi thi vào trường Yết Kiêu là 1,5, sau đó mới biết thầy văn đã cho 1 điểm vì chữ xấu quá, sau check lại thấy viết 5 trang thương tình viết thêm số 1/2 bên cạnh. Tôi đến giờ vẫn viết sai ngữ pháp, khi viết thường vẫn quay lại hỏi mọi người xung quanh là S hay X, NG hay NGH... với tôi chữ quốc ngữ còn đầy kiếm khuyết, phức tạp một cách phi lí ! (có thể vì kém chính tả mà sinh ra thù ghét chăng) Khoảng nửa đầu những năm 90 tôi đã từng vẽ tranh với các chữ loong coong, khúc khuỷu, ngoằn ngoèo... Hồi nhỏ đi sơ tán học hành linh tinh, 12 tuổi mới chính thức được đến trường học liền mạch.
22:01
Monday,1.8.2011
Đăng bởi: hoasinguyenhongson@gmail.comNói chung Anh Trần Lương viết rất thẳng thắn, Em đọc mà cứ như có mình ở trong bài viết của Anh.
16:08
Monday,1.8.2011
Đăng bởi: Trần Trọng LinhCảm ơn anh Trần Lương về bài viết hay và thẳng thắn. Anh đã nói hộ cho những thằng không biết nói và cho cả những thằng không dám nói.
15:20
Monday,1.8.2011
Đăng bởi: LoadBài viết hay, và rõ ràng là một tiếng nói đậm nét của sự ấm ức (đặc biệt là về các chế tài này-nọ) của những người làm nghệ thuật (tạo hình đã nhé!) hiện nay.
15:20
Monday,1.8.2011
Đăng bởi: Em-co-y-kienEm xin lỗi chú Lương và Soi em phải đính chính câu hỏi:
15:02
Monday,1.8.2011
Đăng bởi: Em-co-y-kienMột bài viết cực đanh thép như HỊCH, lại có chương hồi kèm thơ bình rất đạm chất "chưởng thi" để luận tội các thiết chế, các nghệ sĩ một thời hậu máu lửa vẫn rất nhiều lửa và máu (và cũng là những dòng tự sám hối của chính chú - vì chú Lương cũng từng là một nghệ sĩ tiên phong "rú ga" thời Mở cổng), đọc lên thấy rất sắc, như cứa vào gan ruột, đau lòng lắm - dù giọng văn đã nhuộm màu hài cho cái bi đỡ phần sầu thảm.
10:56
Monday,1.8.2011
Đăng bởi: Phạm Huy ThôngBài viết của anh Trần Lương hay quá, em thích nhất câu "Hiện thực duy nhất của nghệ thuật giai đoạn này là né tránh hiện thực". |
|
||||||||||