|
|
|
|||||||||
Nghệ sĩ thế giớiSalvador Dalí: “Đã đến lúc gọi bánh mì là bánh mì và rượu vang là rượu vang.”Đề tặng Năm lên 6 tuổi tôi muốn thành Napoléon – và đã không thành.Năm 15 tuổi tôi muốn thành Dalí và tôi đã thành.Năm 25 tuổi tôi muốn trở thành họa sĩ giật gân nhất thế giới và tôi đã đạt được điều đó.Năm 35 tuổi tôi muốn xác quyết đời tôi bằng thành […] Ý kiến - Thảo luận
13:04
Tuesday,7.7.2015
Đăng bởi: Trần Quang Hiệucảm ơn anh Đăng vì những bài viết và tham luận trên Soi, cảm ơn Soi
20:55
Thursday,26.7.2012
Đăng bởi: Mai duy MinhNIETZSCHE đã viết: "... Càng nhìn sâu vào sự sống, con người, càng nhìn sâu vào trong thống khổ!" Và nhìn lại toàn bộ lịch sử phát triển của nghệ thuật, tôi nhận thấy sự thoái hóa của linh hồn, chúng ta đang ca ngợi vẻ đẹp của những thứ bẩn thịu và ti tiện, ca ngợi vẻ đẹp thú vật hơn là hướng đến những giá trị thần thánh. Vì vậy, sau cuộc triển lãm "Không thời gian", tôi muốn từ bỏ, muốn thay đổi. Một lần nữa xin cảm ơn anh Đăng.
20:00
Thursday,26.7.2012
Đăng bởi: Nguyễn Đình Đăng@Mai Duy Minh:
18:43
Thursday,26.7.2012
Đăng bởi: 123Đọc bài này xong mới biết cái chân lí tối thượng của Thẩm mỹ
18:16
Thursday,26.7.2012
Đăng bởi: Mai duy Minh..... và còn những trang của những chương sau, đề nghị họa sĩ Nguyễn Đình Đăng vui lòng gửi tiếp lên Soi để mọi người cùng tham khảo. Riêng cá nhân tôi cảm thấy có sự tương đồng về tư tưởng bài viết này. Rất cảm ơn anh và cảm ơn Soi.
13:09
Thursday,26.7.2012
Đăng bởi: Nguyễn Đình Đăng@Em-co-y-kien:
10:09
Thursday,26.7.2012
Đăng bởi: Em-co-y-kienChú Đăng nhỉ, Đa-Li có cuốn sách zật tít khít-khịt thiệt đa.
7:43
Thursday,26.7.2012
Đăng bởi: HưngTưởng không phải nói lại tả thần còn thực hơn cả tả thực,... Ngày nay nghệ thuật chỉ thực sự sống động khi nó mang hơi thở và nói tiếng nói của thời đại, thời mà sáng tạo là tiêu chí được đặt lên hàng đầu, một tác phẩm nghệ thuật không phải của thợ sơn, của họa sỹ, mà của nghệ sỹ,…
0:51
Thursday,26.7.2012
Đăng bởi: Lê HàCảm ơn anh Đăng vì bài dịch rất hay.
13:49
Wednesday,25.7.2012
Đăng bởi: Nguyễn Đình Đăng@Em-co-y-kien:
12:20
Wednesday,25.7.2012
Đăng bởi: Em-co-y-kien"...Picasso – trường hợp còn bi kịch hơn Cézanne (trước hết là có năng khiếu hơn, phá hủy và vô chính phủ hơn là tạo dựng và gia trưởng) – thường trích dẫn ngạn ngữ này cho tôi nghe, coi là do mình nghĩ ra và dùng nó như một di sản cho lối vẽ của chính mình. Nói cách khác, ông làm có chủ đích: ông thừa biết cái thứ “nước men” trắng dùng để sơn cửa mua từ cửa hiệu ở góc phố mà ông dùng để quết lên canvas sẽ ngả vàng trong vòng một năm, tương tự như tờ báo trong các tranh cắt dán của ông. Điều này cũng hệt như một tay vô chính phủ biết rất rõ, khi châm lửa vào nhà thờ, rằng hiệu quả hành động của hắn không phải là nhằm gìn giữ nhà thờ mà là để nhà thờ đùng đùng bốc cháy..."
12:14
Wednesday,25.7.2012
Đăng bởi: Em-co-y-kien"...Van Gogh bị điên, tự dưng hào phóng cắt phăng tai trái của mình bằng lưỡi dao cạo râu..."
10:56
Wednesday,25.7.2012
Đăng bởi: Phạm Huy ThôngBác Dali này ngông quá. Phát ngôn kiểu này, cộng với những nhận xét thẳng thừng về Cezanne hay Picasso mà áp dụng vào văn cảnh Việt Nam thì có mà vỡ đầu (vì bị ném đá). |
|
||||||||||