|
|
|
|||||||||
Nghệ sĩ Việt NamHội họa Việt Nam có nguy cơ mất gốc?SOI: Bài này được đăng trên trang Sức Khỏe & Đời Sống. Soi xin được đăng lại. Hình ảnh cũng là từ trang gốc. Khi tìm thấy bài này, họa sĩ Bùi Hoài Mai đã hỏi một câu thảng thốt: “Ai thế nhỉ?” Ai? Ai đó trong ban tuyên giáo? 🙂 Ai đó trên Cục? 🙂 […] Ý kiến - Thảo luận
11:36
Thursday,4.1.2018
Đăng bởi: Nga NguyễnNói chung, chả hiểu tác giả này viết cái gì? Xin thưa, nếu họa sĩ ko bán tranh thì họ sẽ sống bằng gì? Mà muốn bán được, họ phải đáp ứng thị hiếu, nhu cầu tưởng thức của công chúng, để đưa nghệ thuật vào đời sống tức là họ đã thành công với nghề nghiệp của mình.
0:01
Thursday,24.9.2015
Đăng bởi: Thiết PhanNói đến Gốc mà không hề nói Gốc ấy thế nào...chỉ đao to búa lớn với Ngọn
21:43
Sunday,23.8.2015
Đăng bởi: DetNhì nhằng loằng ngoằng, đem những cái xưa cũ để soi vào thực tại, lùn
9:22
Monday,17.8.2015
Đăng bởi: hài hàiĐúng là đả kích, châm biếm. Tay phóng viên Tố nữ kia, đừng có đem cái hệ quy chiếu làng xã ra để áp dụng cho hệ thống hội họa nước này. Để hiểu và đánh giá bất kể vấn đề gì người ta cũng cần có tư duy ( kiến thức, trải nghiệm, logic, phản biện... ) , không thể đem hiểu biết của riêng mình, với kinh nghiệm mà chụp mũ toàn bộ một vấn đề lớn như vậy. Phải chăng tay pv ghanh tị với những người mua tranh mà quy tội cho họ là trọc phú và người nước ngoài hám của lạ, quy tội cho họa sĩ là chạy theo thị trường? Ông nghĩ họa sĩ là thần thánh quái nào mà không cần ăn? Xin lỗi ông, đợi vào quần chúng quan tâm, ngưỡng mộ và mua tranh thì có mà chảy thây rồi. Quần chúng như ông đang nói là nông dân, công nhân, người lao động...đang phải kiếm ăn từng bữa kia kìa, trí thức, công chức thì đang nhậu, các "Xếp" còn đang nỗ lực làm tượng đài kia kìa...chờ vào đâu? Họa sĩ phải tự mình làm thôi, làm với tất cả những gì mình có, làm hết mình và lịch sử sẽ phán xét!
22:34
Saturday,15.8.2015
Đăng bởi: Thanh nguyenNgười điên không biết mình điên, người viết bài trên ở thế kỷ XX đời đầu .Nghệ thuật hoặc là điên, hoặc nó dìu dắt khai mở thiên hạ... (Trừ những kẻ điên.bệnh lý)!
16:44
Saturday,15.8.2015
Đăng bởi: Nguyễn Minh ChâuNghệ thuật cần có cá tính ,muốn cần anh ta cần có tính chủ quan,muốn vây anh ta cần có tự do trong tư duy...anh ta gạt bỏ mọi sự từ khách quan,anh ta vẽ cho mình ưng ý ...đến độ nào bức tranh đẹp vừa lòng..Tôi chưa cần biết anh thế nào ,nếu là họa sĩ hãy cho tôi xem tranh đẹp của anh ,qua đó tôi hiểu về anh như thế nào.Anh họa sĩ cứ vẽ ,vẽ bằng những đam mê khao khát để vẽ của mình ,bằng con mắt ,trái tim,bằng những trải nghiệm mà anh đã và đang sống nơi đất Việt anh sinh ra,trên tranh anh nó là hơi thở, nó là tiếng nói của ng Việt...Bản sắc dân tộc anh đã có sẵn nơi trái tim anh ,đã có sẵn từ thế hệ trước..Anh không quan tâm tới nỗi lo sợ bị mất bản sắc ..VÌ bản sắc ở tại dòng máu nơi trái tim Việt từ khi ra đời ...Chỉ có ai đó không dám dấn thân vào Nghệ Thuật một cách đích thực ,mới nghĩ đến việc đáng ra không cần nói đến nữa....Cảm ơn anh chị em..
14:51
Saturday,15.8.2015
Đăng bởi: trân trọng viếtCó thể nói, mỹ thuật được sản sinh ra và tồn tại nhờ tính đặc thù của từng cộng đồng. Nó được quyết định bởi văn hóa của cộng đồng đó. Chính những lối ăn nết ở khác nhau nẩy sinh những nhu cầu thẩm mỹ khác nhau, và phương thức sáng tạo khác nhau. Vì vậy mỹ thuật cần những nét đặc trưng để tạo sự phong phú đa dạng. Công phu cũng được, phóng khoáng thì đã sao nhỉ!?
15:56
Friday,14.8.2015
Đăng bởi: Lê Bá NổChị Tố Lan nè: Ngày nhỏ mỗ cởi chuồng tắm mưa, ai cũn khen mỗ đẹp, ngây thơ, đáng yêu. Nhưng giờ lớn rồi mà cởi chuồng tắm mưa, người ta chắc chắn sẽ đưa mỗ vào nhà thương điên đấy nhé. Lấy tranh Tô Ngọc Vân, Trần Văn Cẩn, Nguyễn Phan Chánh... thời dó ra để so sánh và có ý áp đặt cho thời nay với câu hỏi: tại sao không vẽ như các cụ ấy? Như thế mới không mất gốc à? Nếu như vậy thì khác gì chuyện cởi chuồng tắm mưa của mỗ hở Tố Lan?
5:45
Monday,4.11.2013
Đăng bởi: Đầu ĐấtLo làm gì ba cái chuyện của mấy anh hùng bàn phím lăng nhăng các bạn ơi. Sở dĩ nói lăng nhăng là vì họ đang lo người Việt vẽ ra tranh Liên Xô hoặc Lào hoặc Angola. Tôi không lo chuyện dân tộc tính mà lo tranh Việt chẳng có "tính" gì cả. Cứ thẳng thắn thế này cho vuông: đã nhiều họa sĩ dành cả đời ra để vẽ như Pháp, như Liên Xô v.v... mà có nên hồn đâu? Nếu được vài "tính" ấy thôi thì cũng đủ vênh váo với thiên hạ rồi. "Dân tộc tính" là khái niệm ẩm ương chỉ đám bất tài mới nghĩ ra được. Đừng để mình bị cuốn vào cái mớ vớ vẩn ấy.
0:04
Monday,4.11.2013
Đăng bởi: maikamình không có ý định tranh đúng-sai hơn-thua, chỉ muốn được lắng nghe những ý kiến về vấn đề mình rất quan tâm. đó là bản sắc của người Việt là gì? nó như thế nào?... ở đây người viết (Tố Lan) đã đặt ra vấn đề mình lâu nay cũng nghĩ mà không thấu đáo. và một số ý kiến ở đây của một vài người có tên tuổi thật ra vẫn chưa khiến mình thấy thỏa đáng. nếu chỉ nghĩ bản sắc là nón lá, con trâu, sông nước v.v... thì có hơi thô sơ quá không? và việc nhìn lại để thấu hiểu chính mình, lẽ ra nên được ủng hộ. để từ đó dẫu có san bằng mọi rào cản để toàn cầu hóa, thì mình vẫn không trở nên những sản phẩm công nghiệp hàng loạt? thậm chí chỉ là hàng nhái? hầu hết những tác phẩm đương đại mình được xem (trong phạm vi nhỏ của mình) nếu đặt ra một lúc mình không thể nhận ra "ai" là "ai", thật ra có được vài người ít ỏi so với lượng họa sĩ có nhiều, cả những người có kỹ năng khá. thế nên người viết (Tố Lan) đưa ra vấn đề rất hay, chỉ là cách cô giải trình chưa sâu và chưa thuyết phục. mong được lắng nghe thêm. xin cảm ơn.
19:51
Sunday,3.11.2013
Đăng bởi: Cái za za mỏi miệngNhắc tên Nguyễn Phan Chánh hai lần. Cũng được. Nhưng còn Vũ Giáng Hương và nhiều người nữa (của thế hệ hưởng nền giáo dục của Pháp), đã làm cho lứa "bao cấp" chúng tôi cảm nhận, được phần nào, thế nào là hội họa.
12:24
Sunday,3.11.2013
Đăng bởi: Hoàng Nguyên BìnhBạn viết cũng có nhiều điểm trùng với tâm tư của nhiều người đứng ngoài nhìn vào hội hoạ, và cũng có những trăn trở của người ngoài lo lắng cho thân phận của hội hoạ nước nhà. Tuy nhiên muốm hội họa khỏi bị mất "gốc" theo ý bạn nói, thì trước tiên phải xem cái "gốc" nó là gì vậy ! Hội hoạ VN có gốc không ? cái hồn Việt phảng phất hoặc đậm đặc trong tác phẩm của các hoạ sỹ mà tạm cho là có "gốc" thực chất chỉ là vẽ về người Việt , hoặc vẽ kiểu ..ta. Nó không đại diện cho cái gọi là GỐC của mỹ thuật VN.
10:07
Sunday,3.11.2013
Đăng bởi: billy JohnHội hoạ có nhiều trường phái, mỗi trường phái ví như một thứ ngôn ngữ, trong đó trường phái hiện thực giống như tiếng mẹ đẻ , các trường phái khác tỷ như Ấn tượng là tiếng Pháp, Triù tượng là tiếng Đức, Lập thể là tiếng Anh, Biểu hiện là tiếng Hoa...v.v...Tiếng mẹ đẻ chúng ta học từ khi sinh ra và thường sử dụng.Ta hiểu và cảm nhận sâu săc tiếng mẹ đẻ như ta hiểu và cảm nhận những bức tranh của trường phái hiện thực. Nhưng thế giới có nhiều ngôn ngữ khác nhau , khi nghe những ngôn ngữ không phải tiếng mẹ đẻ, ta thấy lạ, không hiểu nhưng cũng thú vị , ví như ta xem bức tranh của các trường phaí triù tượng, biểu hiện , lập thể .v.v...
1:21
Sunday,3.11.2013
Đăng bởi: Đỗ Minh DũngĐọc các ý kiến ở đây thấy hầu hết giới hội họa bao biện cho mình và phản đối tác giả Tố Lan. Tuy vậy, tôi thấy giới họa sĩ Việt Nam phải nhìn vào một sự thật buồn. Hội họa Việt Nam đang chơi vơi, không có chỗ đứng. Đúng, tôi đồng ý là những danh họa thế giới cho ra được những kiệt tác không phải vì sự cảm nhận của nhân dân mà chỉ muốn thể hiện bản sắc của mình chứ không phải là bán lấy nhiều tiền. Điểm khác biệt ở chỗ, các họa sĩ Việt Nam luôn vừa thể hiện "bản sắc" lại luôn nghĩ tới việc làm sao tranh của mình bán được giá cao. Do vậy, "bản sắc" lại trở thành bản rỗng mà thôi...
0:59
Sunday,3.11.2013
Đăng bởi: Đỗ Minh DũngBài báo phân tích rất chuẩn xác... Tôi không biết nhiều về hội họa nhưng cũng cảm nhận như vậy. Tôi thì thấy nổi lên phong cách hợm hĩnh, thiếu khiêm tốn, bốc đồng của giới hội họa Việt Nam
20:16
Thursday,18.4.2013
Đăng bởi: dilettantMột bài báo phở mậu dịch, xem chắc chỉ mất thời gian. Cái thích là có nhiều người còm khá cụ tỉ, thái độ nghiêm túc, dù ý kiến khác nhau (cũng là "phình phường" thôi)
18:21
Thursday,18.4.2013
Đăng bởi: Lê HàLâu lắm mới lại thấy anh Tùng xuất hiện. Mừng quá :)
17:33
Thursday,18.4.2013
Đăng bởi: phó đức tùngKhiếp quá Soi ơi
15:21
Thursday,18.4.2013
Đăng bởi: Quoc ToanTôi là một dân thường, không hiểu biết gì về hội họa nhưng tôi nghĩ một cách rất đơn giản rằng: Bất kỳ một tác phẩm nghệ thuật có giá trị nào thì nó đều hướng tới đại chúng, phục vụ đại chúng, tức là một người bình thường nào cũng phải cảm nhận được cái hay cái đẹp của nó tuy sự cảm nhận đó ở những thang bậc khác nhau. Nhưng thú thật khi xem các bức họa đẹp trên thế giới cả cổ điển và hiện đại, tôi cảm thật nó quá đẹp và tôi vô cùng ngưỡng mộ những người họa sĩ tài ba đó, còn xem những bức họa của các họa sĩ Việt nam hiện nay thì đúng là chẳng hiểu gì và chẳng thấy đẹp ở chỗ nào. Tôi cũng không cảm nhận được những giá trị lao động của người họa sĩ kết tinh ở trong đó, tôi cảm giác rằng sự lao động của họ rất hời hợt, họ sản xuất ra một bức họa có khi chỉ bằng vài nét mực còn họ chủ yếu đầu tư thời gian và công sức vào việc thuyết minh những thủ pháp với những ý nghĩa của bức tranh đó. Còn các họa sĩ khác và các nhà phê bình chủ yếu tung hô tự sướng với nhau, họ nghĩ rằng chỉ có trong giới họ mới đủ khả năng để cảm nhận được giá trị của nó, còn công chúng chỉ là một lũ bò. Tôi đặt câu hỏi vì sao mà chúng tôi vẫn cảm thụ được cái hay cái đẹp của các ngành nghệ thuật khác như một tác phẩm văn học, hay một bộ phim chẳng hạn và cả những bức tranh đẹp của thế giới mà sao lại không cảm nhận được giá trị của những bức tranh của các họa sĩ Việt nam, chúng tôi có phải là những con bò không?
10:54
Thursday,30.8.2012
Đăng bởi: tuyenpvTrách tờ báo nọ, họ không có lấy một người đủ thông minh (về hội họa) để mà duyệt bài. Truyền thông kiểu này thì còn làm ngu xã hội nhiều lắm. Nhớ lại các cụ xưa có nói: khôn hay ngóng, ngọng hay nói
11:46
Thursday,2.8.2012
Đăng bởi: BưởiĐọc bài xong thấy buồn cười, tác giả bài viết này quả đáng thương.
13:52
Tuesday,31.7.2012
Đăng bởi: Garden painterTừ giờ tranh tôi sẽ là: áo dài, nón lá, áo tứ thân, áo the, guốc mộc, cây đa-bến nước-con đò, đồng áng, mái đình, con bò con trâu...
9:53
Tuesday,31.7.2012
Đăng bởi: Em-co-y-kien3-đoạn-luận về GỐC
22:05
Monday,30.7.2012
Đăng bởi: IQ ABCIQ thở dài nói với bố: "Tình hình kinh tế toàn cầu suy thoái, con lo nước nhà khó trở thành con rồng phương Đông"
18:36
Monday,30.7.2012
Đăng bởi: Tùng bèoVụ này vui ở chỗ là 2 họa sỹ comment bức xúc về chuyện tranh dễ hiểu và khó hiểu là bác Đăng bên Nhật và Thông bighead ở nhà thì cả 2 bác này lại đều có lối vẽ rất minh họa tả kể và dễ hiểu.
14:59
Monday,30.7.2012
Đăng bởi: ỚtChị Tố Lan viết cũng có phần đúng nhưng Hội họa to bằng con voi thì chị mới xem được cái đuôi nên nó giống cái chổi xể nếu chị xem cái chân thì ắt hẳn nó giống cái cột đình :)
13:33
Monday,30.7.2012
Đăng bởi: Jun Kim KonGửi SOI bài phỏng vấn chị Tố Nữ xung quanh bài viết về hội họa Việt Nam mất gốc.
12:12
Monday,30.7.2012
Đăng bởi: đinh công đạtGửi bạn Đăng và bạn Thông
10:20
Monday,30.7.2012
Đăng bởi: MarcusTớ xem trên bản gốc thì chị Tố Lan này còn viết sai chính tả tên họa sĩ nữa cơ. Đáng lẽ Soi phải giữ nguyên cho độc giả biết mới phải :-)))
10:01
Monday,30.7.2012
Đăng bởi: Nguyễn Đình Đăng1) Hỏi:
9:45
Monday,30.7.2012
Đăng bởi: Phạm Huy ThôngMấy câu chuyện nghe hơi nồi chõ, mấy kiến thức cũ kỹ trộn với lập luận yếu logic mà muốn bàn luận bao quát về cả nền mỹ thuật Việt thì Tố Lan cũng "nhiệt tình" thật.
8:53
Monday,30.7.2012
Đăng bởi: NgânNếu mình không lầm, Tố Lan là người phụ trách mảng văn hóa của báo Sức khỏe và đời sống, chị ấy cũng vẫn trẻ nhưng nhiều tuổi rồi, ngoại tứ tuần là chắc chắn... |
|
||||||||||