|
|
|
|||||||||
Kiến trúcMuốn biết đến một Hà Nội xưa, nhưng còn đâu những bài học của người Hà Nội cũ!Sóng lớp phế hưng coi đã rộnChuông hồi kim cổ lắng càng mau(Chùa Trấn Bắc – Bà Huyện Thanh Quan) Trong quá trình thực hiện nội dung cho chương trình phát thanh Bài Ca Hà Nội, tôi lật giở lại cuốn Thế hệ Kiến trúc sư Việt Nam đầu tiên của Hội KTSVN và […] Ý kiến - Thảo luận
23:57
Friday,14.3.2014
Đăng bởi: Phạm Văn ViệtCó 1 comment nhắc tới cuốn Suối Nguồn thì tôi cũng xin trích 1 câu nói của nhân vật chính : "KTS không phải là nhà khảo cổ". Cái gánh nặng "kế thừa phát huy" ở nước VN chúng ta nó to và nặng quá, cứ trùm lên đầu bất cứ ai. Tôi xin hỏi các bạn là Le Corbusier đã kế thừa ai, phát huy ai ? Nhà chọc trời ở Mỹ phát huy cái gì của thời kì trước đó ? Kiến trúc Italia ngày nay có kế thừa hay phát huy cái gì của Palladio hay không?Vừa qua được xem 1 số công trình NCKH của SV 1 số trường ở cả 3 miền bắc , trung , nam , tôi khá bất ngờ vì có quá nhiều các công trình nghiên cứu tổng hợp tư liệu về mấy thứ "bỏ đi" thế này. (tôi xin định nghĩa cái từ "bỏ đi": là thứ không xài được nữa phải bỏ) . Ngành kiến trúc thế giới đang tiến triển vũ bão, hàng loạt các vấn đề hiện đại hóc búa, các câu hỏi về triết lý thiết kế, về công nghệ vật liệu mới , năng lượng sạch, kiến trúc xanh v.v... bao nhiêu vấn đề đang đặt ra, thế mà rất rất nhiều các bạn trẻ có thể ung dung pha trà mà ngồi ngẫm nhân tình thế thái các cụ xa xưa đã hành nghề , đã vẽ vời thế nào, thật là thú vui quá tao nhã! Thậm chí tôi còn được xem khá nhiều luận văn thạc sĩ và nhiều công trình cá nhân rất tâm huyết về những vấn đề đại loại như thế này. Để làm gì ? Thưa các bạn, để làm gì ? Chúng ta đang bị tụt hậu chưa đủ xa hay sao ?
23:47
Friday,14.3.2014
Đăng bởi: Phạm Văn ViệtTôi đã đọc hết các comment và tôi đồng ý với các ý kiến ban đầu của bác Lu , chúng ta cần dũng cảm nhìn nhận nền kiến trúc nước nhà là 1 cái sọt rác , cần dọn sạch và thế hệ hôm nay cần đặt những viên gạch đầu tiên, cái gọi là "bản sắc kiến trúc" VN nó bắt đầu từ ngày hôm nay. Những comment tiếp theo của anh Lu thì có lẽ giá trị với những dân ngoài nghề, còn đã từng học kiến trúc thì ai cũng nghe qua những kiến thức ấy rồi.
17:53
Monday,4.2.2013
Đăng bởi: nhungThế nếu mình nói "Hà Nội rực rỡ đèn hoa đón Tết" thì Nghi Văn có vui không nhỉ? ;-))
8:24
Monday,4.2.2013
Đăng bởi: Nghiêm ToànBạn Nghi Văn!
0:12
Monday,4.2.2013
Đăng bởi: Trần Quang LuDiễn đàn Soi bắt đầu hay rồi đấy! :D
14:26
Sunday,3.2.2013
Đăng bởi: nghi vănCó hai loại người rất sẵn ở Việt Nam. Loại thứ nhất: Rất hay khen. Cứ cái gì phù hợp chủ trương chính sách...là khen lấy khen để, quy cho tất cả những ngưởi có ý kiến khác là phản động, là không dân tộc, không yêu nước...
17:56
Saturday,2.2.2013
Đăng bởi: Trần Quang Lu
Gần tết rảnh rỗi lan man tí vậy. Việc xây dựng thủ đô của người Brasil nằm sâu trong đất liền (chứ không phải sát biển như những đô thị thuộc địa của Bồ Đào Nha như Rio và Salvador de Bahia) nhằm kết nối tốt hơn các khu dân cư địa phương trong cả lãnh thổ Brasil rộng lớn, đã được manh nha từ những năm 171x. Và mãi đến năm 1891, ý tưởng xây dựng thủ đô Brasilia mới được đưa vào hiến pháp của nước này. Như vậy, nói về thời điểm thì cũng ngang ngang với thời điểm mà người Pháp bắt đầu quy hoạch và xây dựng Hà Nội. Đến năm 1956 thì bắt đầu đi vào xây dựng Brazilia. Nói thêm chút là Oscar Niemeyer chỉ là người thiết kế các công trình kiến trúc chính của thành phố. Còn người quy hoạch thành phố là Lucio Costa, có thể nói là thầy của Oscar vì đã từng giảng dạy Oscar lúc còn học đại học. Còn kiết trúc sư thiết kế phần cảnh quan là Roberto Burle Marx. Nói Brasilia là thành phố không có lịch sử, điều này không đúng. Nó là dấu ấn lịch sử của cả một quá trình dành độc lập của Brasil, được thiết kế và xây dựng bởi người Brasil, chứ không phải là người dân thuộc địa của Bồ Đào Nha. Kế hoạch ban đầu xây dựng của Lucio Costa chỉ là thành phố với quy mô 500 ngàn dân, nhưng ngay sau khi xây dựng xong thì số dân đã là 600 ngàn người, và hiện tại bây giờ là hơn 2,5 triệu người. Tốc độ dân số tăng quá nhanh (chủ yếu do di dân từ nông thôn ra), thành phố đã mở rộng ra nhiều và những vấn đề về đô thị như nhà ở và nước sạch…là không tránh khỏi. Tuy nhiên, nếu đến Brasilia thì chỉ có những khu vực phía ngoài là nhếch nhác thôi, chứ lõi thì vẫn ngon. Trong bộ phim tài liệu ” A vida e um sopro” (Cuộc đời là một hơi thở), Oscar có nói đại khái là người Bồ Đào Nha đã để lại di sản đô thị là những khu phố cổ ở Rio. Ở đó có những con đường nhỏ lát đá với cây xanh, những ngôi nhà cổ kính, những quán bar nhà hàng, âm nhạc, những cô gái làm tiền xinh đẹp bốc lửa…tất cả là cuộc sống rất đẹp. Người Brasil tôn trọng và yêu mến “cuộc sống” đó. Nhưng người Brasil hiện đại, độc lập cũng có thành phố và kiến trúc của riêng mình, cũng hấp dẫn nóng bỏng và say mê như chính con người mình…
17:16
Saturday,2.2.2013
Đăng bởi: Quy hoạch sưTôi cũng ngóng chờ bạn Trần Quang Lu giới thiệu cho tôi xem dân tộc Ấn và Brasil ưu việt như thế nào để làm nên các đồ án quy hoạch đô thị sinh động như bạn nói đây ạ. Tôi đã đi qua các quốc gia thuộc địa là Ấn, Miến Điện, Ghana, và tất cả vùng Đông Nam Á. Theo bạn thì Việt Nam, cụ thể là kiến trúc sư và chính quyền đô thị, dốt như thế nào so với các bạn trên, và phải "học" họ như thế nào? Trân trọng cảm ơn.
7:58
Saturday,2.2.2013
Đăng bởi: Nghiêm ToànAnh Lu ơi!
1:21
Saturday,2.2.2013
Đăng bởi: Trần Quang LuÀ tác giả nhảy vào rồi :D
23:32
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Nguyễn Trương QuýThưa các bạn,
22:47
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Phương Vẹt
22:28
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Trần Quang LuMình có bắt bẻ chữ nghĩa đâu Phương Vẹt. Mình nói là cả cái bài viết đọc xong chả thấy có giá trị gì. "Ăn mày dĩ vãng" thôi. Những thông tin trong bài thì ai có nhu cầu tìm hiểu có thể dễ dàng google ra, có gì li kỳ đâu. Dân mình nói chung hay "thẩm du" tinh thần, tự hào leng keng. Trên bản đồ kiến trúc thế giới làm gì có tên kiến trúc VN. Chả có kts Việt nào mà thằng tây học kiến trúc nó biết tên, công trình cũng vậy. "Thẩm du" cũng được thôi, nhưng sự thật nó là thế đấy!
18:01
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Phương VẹtBắt bẻ câu chữ thì được gì hả Lu? Cho là lứa kiến trúc sư đầu tiên chẳng thể gọi là xưa so với ngàn năm của Hà Nội, thì cũng là là xưa với thế hệ kts ngày nay. Chữ "xưa" trong bài mang một nghĩa hoài cổ, đã cũ, không gặp lại. Giống như chữ "xưa" khi chúng ta nói: "Nghe mấy bài hát xưa mà nhớ hồi đi học quá".
15:13
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Trần Quang LuCó gì mà giận đâu Phương Vẹt.
15:02
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Phương VẹtNói thêm với Lu là nếu Lu cứ chọn gốc xưa nhất để coi là tổ tiên cần học tập thì cứ vào sở thú mà học con khỉ. Cũng như dân Úc muốn tìm hiểu tổ tiên thì cứ tìm bọn du thủ du thực đi đày mà gọi là cụ và đặt lên bàn thờ!
14:56
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Phương VẹtLu đọc mà không hiểu thì Lu có vấn đề về não rồi :-)
14:53
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Trần Quang LuĐọc bài của Quý xong chả hiểu nói cái gì??? :D Title với nội dung chả ăn nhập gì với nhau, kiểu như: anh bộ đội bị thương 2 phát, 1 phát ở mông còn phát kia ở tận Đèo Khế :)). Hà Nội xưa là cái chợ chứ là cái gì, người tứ xứ tụ tập về buôn bán mà thành, trước đấy nữa thì chỉ có dân vạn chài mò cua bắt ốc tụ tập ở sông Hồng. Đấy, muốn học người HN cũ thì tìm hậu duệ của những người đó mà học. Lịch sử HN sơ sơ là 1000 năm, cái trường mỹ thuật Đông Dương thành lập năm 1925, tính đến nay chưa được trăm năm, chả hiểu xưa cái gì??? Bài viết đọc rất leng keng.
11:02
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Nghiêm ToànSương ơi! Nói về những cây đại thụ như Frank Lloyd Wight, Mie Van Der Rohe, Walter Gropius, Le Corbusier thì biết nói đến bao giờ cho hết hả Sương?, sau lưng họ là cả một thời đại, một triết lý, kiến thức của mình thì không đầy đủ. Để tránh đi quá xa bài viết của anh Nguyễn Trương Quý mình chỉ muốn có một đưa ra cái nhìn bình thản cho những sự biến động xã hội (chuyện về FLW, M.V.D.R mình chỉ ví dụ cho vui thôi). Phần nào hiểu ý tứ sâu xa của tác giả về một thế hệ những cá nhân tài năng tạm coi như đã đặt một phần nền móng cho văn hóa, nghệ thuật (trong đó có những kiến trúc sư tài năng như cụ Tạ Mỹ Duật, Nguyễn Cao Luyện...) bị buộc phải thay thế bằng những cá nhân khác, ít tinh tế hơn nhưng mạnh mẽ hơn, âu cũng là tất yếu của lịch sử. Xuyên suốt trong tất cả là một hơi thở dài đượm buồn cho nước mình khi chưa bao giờ có một thời gian ổn định đủ dài để xây dựng lên một triết lý, một hình ảnh khả dĩ nào. Mọi thứ chỉ mới manh nha là nền móng thì đã ngay lập tức bị phá bỏ cho thế hệ khác mọc lên.
10:37
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: SươngToàn ơi, mình đọc đường link Toàn đưa thì thấy chủ nhân trân trọng ngôi nhà chứ, có thế mới giữ cho giống nguyên bản. Nếu tốn tiền quá thì người ta đã không giữ như thế. Ngoài ra thiết kế cũng thích hợp với cựu chủ nhân là người liệt (mà người không liệt dùng cũng tốt :-). Còn bây giờ vì hoàn cảnh phải bán đi giá rẻ thì biết đâu do làm ăn vay nợ ngân hàng, cần có tiền gấp để thanh toán, chứ đâu phải do nhà được thiết kế một cách tệ hại?
10:18
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Nghiêm ToànSương ơi, trên Soi cũng có nói đây này.
10:09
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: SươngNghiêm Toàn ơi: Tòa nhà nào của Frank Lloyd Wright mà Toàn muốn nói tới vậy? Mình mê ông này, đâm ra hơi thắc mắc khi nghe Toàn nói như thế...
8:26
Friday,1.2.2013
Đăng bởi: Nghiêm ToànChiến tranh và sự biến động xã hội (những ngôi nhà đổi chủ) làm cho chúng phần nhiều biến mất hoặc thay đổi đến mức không còn nhận ra nữa. |
|
||||||||||