|
|
|
|||||||||
Bàn luậnHiện thực Mù là một nghịch lý hiển nhiên trong môi trường cá biệtHiện thực mù là tên triển lãm cá nhân của tôi vừa diễn ra tại TP. HCM. Tôi rất thú vị khi nhận được nhiều phản hồi tranh luận quanh cái tên tôi đặt cho triển lãm. Đó cũng chính là thông điệp mở mà tôi đưa ra như cách tôi thể hiện thái […] Ý kiến - Thảo luận
11:05
Friday,2.11.2012
Đăng bởi: anvileThông điệp chủ đạo của tác giả là thay đổi tư duy và kích động/đánh thức cái mê miên trong tri thức người Việt.
12:21
Tuesday,30.10.2012
Đăng bởi: Nguyễn Đình ĐăngNếu xứ sở của người mù có những người đứng đầu có óc cởi mở, họ có thể dễ chấp nhận cho Nunez cưới con gái của họ mà không cần móc mắt anh. Như vậy con anh và cô gái mù sinh ra có thể có mắt tinh. Dẩn dần số người có mắt tinh trong xứ sở mù sẽ nhiều lên và họ sẽ thoát mù. Nước Nhật đã xử sự như vậy từ thời Minh Trị và đã trở thành cường quốc ngày nay. Trong truyện của H.G. Wells khả năng này đã không xảy ra. Nunez chỉ có thể được những người mù chấp nhận là người của họ nếu anh chịu để cho họ móc mắt. Và nếu sau đó anh và cô gái có sinh con, thì con của họ cũng sẽ bị móc mắt. Nunez đã quyết định thoát khỏi xứ sở người mù để chọn tự do với đôi mắt tinh của mình.
22:57
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBạn Thủy Lê
20:40
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: Thủy LêThấy các anh thảo luận sôi nổi quá, em cũng muốn góp phần. Em thấy các anh đặt tiêu chuẩn về tính chính xác quá cao của "Khoa học" đối với "Nghệ thuật" thế thì còn đâu cảm hứng sáng tạo cho những nghệ sĩ nữa chứ? Các anh giấu cái tôi của mình đi một tí thì mọi cái đều có lý lẽ riêng của nó. Không có bất cứ thứ gì mà khiến tất cả mọi người đều hài lòng. Cũng như không ai có thể chắc rằng mọi điều mình nói ra đều đúng cho dù anh là ai? Chuyện tìm ra cái sai của người khác luôn dễ dàng hơn tìm ra cái sai của chính mình. Nghệ thuật là một hình thức sáng tạo mang tính cá thể không thể theo một công thức hay khuôn mẫu nào. Nó là cái nhìn nhận của từng người về một vấn đề mang tính tư duy theo nét rất riêng, không như khoa học 1+1=2.
19:11
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: Phạm Huy ThôngAnh Đăng ơi. Cái link youtube cho thấy một tin buồn là em không bị mù màu (màu vật lý). Dù sao cũng cám ơn anh.
17:25
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: Nguyễn Đình ĐăngThông thân mến,
17:14
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: bui mo vanBạn Thông ơi! Comment của bạn mình thấy đúng thì có đúng, nhưng bạn không cãi lý được với bọn họ đâu. Cái kiểu quan điểm, xem, hiểu nghệ thuật của họ tôi thấy họ chả khác gì mấy cái máy trong tranh của anh Hà là mấy bạn ạ.
17:13
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: DON QUIXOTE DE LA ANNAMBẠN PHT CHO HỎI:
17:08
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBạn Thông
16:18
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: Phạm Huy ThôngAnh Phó Đức Tùng ơi.
15:56
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: Nguyễn Đình ĐăngThông thân mến,
15:40
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBạn Thông ơi
14:54
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: Phạm Huy ThôngAnh Đăng ơi.
13:05
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: Nguyễn Đình Đăng Có phải bao giờ trời cũng xanh?
12:43
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: Đinh Hải BằngThưa anh Lê Quảng Hà, tôi hiện đang đau mắt, nói trắng ra là mù một nửa, đâm ra cũng chưa trả lời anh cho ngay ngắn, phải phép được, tuy nhiên lòng vẫn có thắc mắc: Anh bảo là đường sáng tác của họa sĩ là dài, là khó, anh lại bảo anh không muốn cầm tay chỉ nghĩa, để mặc cho người xem, người đọc tưởng tượng, lý giải… thế nhưng khi ngưới đọc lý giải, tưởng tượng thì anh lại hỏi là “ mù thật hay mù giả?”, hay “viết theo đơn đặt hàng”… Tôi nghĩ tốt nhất anh nên giải thích rõ bằng từ ngữ nôm na, đúng thực chất trình độ của anh, về thế nào là hiện thực mù của anh. Cái hiện thực ấy không nhất thiết phải có họ hàng gì với “blind realism” hay “blinded realism”, kệ bọn Tây đi anh, miễn là thứ hiện thực mù ấy là một thứ do anh nghĩ hoàn toàn, có căn có nguyên, có lý có lẽ, chứ không phải chỉ có mỗi một cái tên, nghe vừa có vẻ giống Tây, vừa lòe thiên hạ, thế nào cũng được. Thiên hạ giờ đây, thưa anh, voi thì ít mà mù thì nhiều, chúng nó sờ một hồi cũng ra được con voi chính xác đấy, anh ạ. Cẩn thận đừng mắng người đọc là mù nhé.
9:23
Monday,29.10.2012
Đăng bởi: phó đức tùngAnh Lê Quảng Hà,
22:32
Sunday,28.10.2012
Đăng bởi: Nguyễn Đình ĐăngAnh Hà, Nếu anh đọc toàn bộ các cmt của tôi liên quan tới vụ này, anh sẽ thấy các ý kiến của tôi là không ngoài mục đích làm rõ vấn đề thế nào là hiện thực và thế nào là thực tại, mà xưa nay nhiều nghệ sĩ Việt Nam coi là nghiễm nhiên, chứ không nhằm công kích anh. ”Đống sách vở” mà tôi trích dẫn chẳng qua là để anh thấy thuật ngữ “hiện thực mù” (blind realism) đã có người phát minh ra rồi, bất kể nội dung của nó có thể khác hay giống hiện thực mù của anh. Vì thế tuyên bố: “Tôi thấy mình dường như đang tiệm cận đến một khái niệm nghệ thuật mới. Xin được tạm gọi là ‘Hiện thực mù’” cần được sửa lại cho chính xác hơn (chẳng hạn có thể dùng một cái tên khác đi), bởi khái niệm “hiện thực mù” không phải là mới. Tương tự như vậy, không thể nói: “Tôi đang tiệm cận một khái niệm mới. Xin được tạm gọi là `siêu thực’.” Bây giờ tôi trả lời các chi tiết trong phần cmt anh viết cho tôi. |
|
||||||||||