|
|
|
|||||||||
Gẫm & BìnhMua một bức tranh từ thiện như mua một kỷ niệm về điều tốt đẹpSOI: Đây là ý kiến của Quỳnh Mây trước những góp ý của anh Phó Đức Tùng, trong bài “20 tranh acrylic trong hội chợ từ thiện đợt 8 của Cơm Có Thịt” . Soi xin đưa lên thành bài để các bạn dễ theo dõi. Tên bài do Soi đặt. Anh Phó Đức Tùng, […] Ý kiến - Thảo luận
16:01
Monday,21.10.2013
Đăng bởi: linh caoBác Thuốc Lào ơi
13:44
Monday,21.10.2013
Đăng bởi: thuốc lào@Linh cao: "...hãy để cho các chính trị gia và Bộ Lao động thương binh xã hội lo." Thật đáng xấu hổ cho cách tư duy này! Đáng xấu hổ hay đáng thương hại?
11:53
Monday,21.10.2013
Đăng bởi: Hoàng Lưu, Vũ Tôi có 2 con đều gửi tranh tham gia từ thiện ở CLB của cô Quỳnh Mây. Tranh của các cháu vẽ vào dịp Tết khi các cháu về thăm Hà Nội. Thực ra thì tôi không hẳn muốn gửi tranh các con đi bán - và bản thân các cháu cũng không hẳn muốn. Nhưng tôi thấy đó là hoạt động từ thiện nên đã giải thích cho các cháu vì sao nên gửi tranh. Trước khi tham gia, tôi đã email hỏi rõ đây là tổ chức từ thiện gì, có tin cậy không? Và có công khai tài chính không để đảm bảo sự tin cậy.
11:36
Monday,21.10.2013
Đăng bởi: linh caoHay quá, trên tinh thần con cái nhất định "cố gắng vẽ thật nhiều tranh đẹp để bán được tiền mua đồ tặng các bạn..." thì có lẽ chị Lan Anh nên nghỉ làm mà ở nhà căng toan rửa bút hầu con, chúng thừa sức nuôi chị mà lại còn đứng mũi chịu sào - lo sức khỏe và giữ gìn môi trường trong sạch cho thân quyển ! Nhân rộng điển hình ra nửa triệu gia đình ở cái Hà lội lày chỉ cần 0,1% noi gương sáng nhà chị, thì chả mấy chốc tranh thiếu nhi sẽ treo kín ....Louvre . Còn mấy cái nguệch ngoạc sáp màu trên giấy vở xé nham nhở của trẻ con vùng sâu vùng xa - sẽ thường xuyên phải đấu giá ở ...hành tinh khác!?! Vấn đề ở đây là cái gì nó cũng có mức độ cường độ viễn độ dễ thương dễ mến thôi. Làm từ thiện có nhiều đường lối nhưng không phải ai cũng hiệu triệu được, hãy để cho các chính trị gia và Bộ Lao động thương binh xã hội lo. Cô Mây cứ nhẹ nhõm mà làm một cô giáo dạy vẽ, dạy cho trẻ con thành phố biết thưởng thức vẻ đẹp của thiên nhiên và tình người, yêu học hành trường lớp và nghe lời bố mẹ thầy cô, là đã làm một Đại từ thiện ở đời rồi đấy ạ.
10:44
Monday,21.10.2013
Đăng bởi: Lan AnhLà 1 người mẹ của 2 cô con gái nhỏ, suy nghĩ cuả em về việc bán tranh làm từ thiện của cô Mây rất đơn giản. Em đã thử hỏi 2 bé nhà em "Các con sẽ dành tiền mua toan mua màu để tặng các bạn nghèo mua sách bút, mua thịt ăn cơm hay các con sẽ vẽ tranh để bán rồi dùng tiền bán tranh mua thịt tặng các bạn?" Cả 2 bé đều trả lời rất rõ ràng rằng "chúng con sẽ vẽ tranh, cố gắng vẽ thật nhiều tranh đẹp để bán lấy tiền mua đồ tặng các bạn ấy mẹ ạ". Em hỏi tiếp "sao không tặng luôn tiền, các con sẽ đỡ phải vẽ tranh?". Gái lớn trả lời rằng "nếu tặng luôn tiền thì các bạn sẽ biết đấy không phải là tiền của con mẹ ạ, nhưng nếu con bán tranh thì rõ ràng đấy là tiền của con, sẽ ý nghĩa với các bạn hơn phải không mẹ?". Mẹ chưa kịp trả lời thì gái bé nói tiếp "ông ngoại sẽ tiết kiệm tiền hút thuốc để mua tranh, ba cũng thế... thế là vừa có tiền làm từ thiện, ông và ba lại bỏ được thuốc mẹ nhỉ?". Suy nghĩ của trẻ con đôi lúc đơn giản thế thôi, chỉ mong người lớn nghĩ đơn giản như bọn nhóc.
10:35
Monday,21.10.2013
Đăng bởi: Quỳnh MâyCác bạn thân mến,
9:45
Monday,21.10.2013
Đăng bởi: Sương@ Quỳnh Mây: Tôi đọc bài của bạn xong và ý kiến của anh Tùng thì càng thấy rõ: tốt hơn là các bạn nói các bé dành tiền đáng ra để vẽ một bức acrylic để tặng luôn cho quỹ Cơm Có Thịt.
9:33
Monday,21.10.2013
Đăng bởi: adminĐây là ý kiến của Phó Đức Tùng dán bên bài "20 bức acrylic...". Soi xin dán lại bên bài này để thảo luận được trực tiếp: Ngoài ra, sách, tranh không dễ tặng như phát mì tôm, điều đó hiển nhiên. Nhưng không phải vì thế mà chúng không có giá trị, và cần đổi thành mì tôm. Khi những đứa trẻ nghèo tụ tập chờ phát từ thiện, cái chúng hình dung là quần áo cũ, mì tôm, đồ chơi, và vì thế chúng sẽ không hào hứng với tranh, sách. Nhưng nếu chị làm một thư viện cho trường học, nhà văn hóa, cung thiếu nhi, và trang hoàng những không gian đó một cách sinh động, đáng yêu bằng những bức tranh thì rõ ràng đã góp phần làm cuộc sống của các em tốt đẹp hơn. Nói chung, các chị phải tạo ra một bối cảnh thế nào thì các bé mới hào hứng vẽ tranh, thì cần bỏ nhiều công hơn nữa mới tạo ra được bối cảnh để các bé khác nhận tranh một cách trân trọng. Nhưng đó là việc đáng làm và cần làm, một khi các chị đã khởi xướng phong trào này. |
|
||||||||||