Nghệ sĩ thế giới

Tuyên ngôn Performance cho thế kỷ 21

  Bối cảnh – bối cảnh thiêng liêng – khiến sự hoài nghi chững bước, khiến những bột phát phải cân nhắc. Bối cảnh – cái không gian có một không hai – nơi tâm trí hoàn toàn làm chủ cơ thể. Thân thể. Bị đúc nặn, biến dạng, xoắn vặn và trở thành những […]

Ý kiến - Thảo luận

11:48 Tuesday,28.9.2010

Đăng bởi:  Em-co-y-kien

Em có ý kiến rằng thì là hổng bít ở nước ngoài ra sao, chứ đi xem trình diễn TRỰC TIẾP ở nhà Sàn rất chi là thú, và cũng sợ nữa ạ.
Tại sao thú: vì là được xem tận mắt, cảm xúc trực tiếp và có thực, lại được bắt tay nghệ sĩ trước và sau khi diễn(các anh các chị rất dễ gần), được xin chữ ký trực tiếp mà không bị chen lấn xô đẩy, mà hay được gặp các bạn tây luyện giúp Anh ngữ, và thú nhất là chưa bao giờ bị bỏ đói ạ (chúng em cám ơn chú Đức. Thú thực chúng em toàn nhịn bữa chiều, cả lũ hẹn nhau đến xơi sạch sẽ cỗ bàn nhà Sàn, không biết chú Đức có phát hiện ra và có giận không?)
Còn tại sao sợ: bởi vì rằng thì là nếu không hiểu tiết mục mà hỏi han nhiều thì hay bị lườm (chúng em rất tủi thân ạ), và nữa là rất hay bị các nghệ sĩ bất thình lình dí đạo cụ vào tay, vào người, hoảng chết thôi, mờ không tham gia thì bị nhìn chằm chằm vào người, rất ngượng ạ.

8:07 Monday,27.9.2010

Đăng bởi:  A.N

Đã có một cái gì đó thật mới mẻ, một sự thấu hiểu những điều bí mật, một ghi nhớ giữa bạn với cơ thể người nghệ sĩ trên sàn diễn.... HAy quá:). Nên mình nghĩ performance phải xem trực tiếp nhỉ.

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả