|
|
|
|||||||||
Gẫm & BìnhTrả lời 3 câu hỏi: về tính “nói mồm”, về khoa học não, và về cái mới trong nghệ thuậtSoi: Đây là phần trả lời cho bài “Vài quan điểm về nghệ thuật muốn hỏi lại Phó Đức Tùng” của tác giả Trịnh Lữ (cũng là cậu ruột của kiến trúc sư Phó Đức Tùng – xin phép được giới thiệu vậy để các bạn không bị bỡ ngỡ trong một số chỗ xưng […] Ý kiến - Thảo luận
13:05
Sunday,14.12.2014
Đăng bởi: phó đức tùngKiến giải của Heiddeger thật là rõ ràng, cùng với những phát hiện của khoa học não, ta có thể lý giải như sau:
20:41
Saturday,13.12.2014
Đăng bởi: phó đức tùngcậu Trịnh Lữ
21:44
Thursday,11.12.2014
Đăng bởi: adminCảm ơn anh Trịnh Lữ nhiều, chiều mai bọn em xin được đưa bản dịch "Nguồn gốc tác phẩm nghệ thuật" lên thành bài ạ.
21:15
Thursday,11.12.2014
Đăng bởi: Trịnh LữTùng à: cậu hoàn toàn nhất trí với quan điểm cháu vừa trình bày. Cháu biết nghề kiếm cơm của cậu là truyền thông mà :))). Cậu cũng từng viết rằng "Chân dung, hay một bức tranh, có đời sống riêng của nó. Vậy bức tranh mình vẽ rồi sẽ sống ở đâu? Chắc cuối cùng là ở trong tâm khảm người xem, khi người vẽ không còn nữa, người mẫu cũng không còn nữa". Cậu hiểu là cháu muốn nhấn mạnh cái ý rằng tác phẩm nghệ thuật tồn tại ở tâm trí của người thưởng ngoạn. Còn cậu thì có vẻ như muốn nhấn mạnh rằng vẫn cứ phải có một tác phẩm cái đã, với những thuộc tính nghệ thuật đặc thù của nó, thì rồi người thưởng ngoạn mới có cái mà cảm nhận. Cậu cũng hiểu là cháu cũng công nhận như vậy, chỉ có không nói ra, vì muốn khẳng định cái quan điểm rằng tác phẩm nào cũng phải cần có lời.
18:32
Thursday,11.12.2014
Đăng bởi: phó đức tùngcậu Trịnh Lữ
11:05
Thursday,11.12.2014
Đăng bởi: Trinh LữTôi đồng ý với Mc Anh Nào rằng cuộc bàn thảo này đã có “không khí rối beng”. Chắc vì tôi với Tùng đều hơi vội vã. Người này nói A thì người kia hiểu hoặc suy ra thành B, nên lại mang B ra giải đáp. Mà chuyện B thì lại được lập luận với vài khái niệm mới XYZ, nên người kia lại đề nghị “nói lại cho rõ” những XYZ ấy. Chỉ sau vài lần là một chị gà mái rụng một cái lông đã thành ra cả đàn gà bị trụi lông, chả biết là tại sao và thế nào. Đây là cái tật của lối “tranh cãi”, khi ai cũng chỉ tin là mình đúng. Chứ nếu là bàn luận để xem nhau nghĩ gì, biết gì, thì trước hết là phải bình tĩnh đọc kỹ ý kiến của nhau, có chỗ nào chưa hiểu, hoặc chưa chắc là mình đã hiểu đúng ý của người kia, thì hỏi lại nhau cẩn thận đã. Cả hai đã hiểu đúng ý nhau rồi thì mới có thể trình bày quan điểm của mình về cái chủ đề ấy một cách thỏa đáng.
21:49
Wednesday,10.12.2014
Đăng bởi: MC Anh NàoVâng, các bạn đang xem trên Soi cuộc hội thảo khoa học về nghệ thuật. Giáo cụ trực quan là Nàng tiên đẹp tuyệt này. Anh Tùng đã đưa nàng lên bàn mổ, anh mổ moi. Nhưng bác Trịnh Lữ lại yêu cầu mổ phanh. Anh Tùng bèn đục thêm một cái lỗ nữa và giờ đây anh đang cắt amidan cho nàng từ lỗ này. Nói chung không khí là rối beng. Chúng tôi cùng kiên nhẫn chờ đợi và lòng tự hỏi lòng : ai là người khâu câu chuyện lại? Hy vọng chị Mai có học nữ công và giờ này chị vẫn thức trông....
10:25
Wednesday,10.12.2014
Đăng bởi: phó đức tùngCậu Trịnh Lữ
8:12
Wednesday,10.12.2014
Đăng bởi: trinh lữVề chuyện "Phàm nghệ thuật, dứt khoát phải mới", Tùng nói rằng cơ chế tạo ra cảm xúc đòi là phải mới. Chắc đây là cơ chế của con người đương đại. Vì bản thân tôi, khi đứng trước những tác phẩm nghệ thuật được sáng tác từ hàng chục ngàn năm, hàng năm sáu trăm năm trước, hoặc bất kỳ một thời điểm, tôi vẫn xúc động vô cùng. Tôi nghĩ ấy là ở vẻ đẹp, ở cái hiện hữu vật thể sinh động và đẹp đẽ của tác phẩm. Ngay trong cuộc sống nôm na, tôi cũng vẫn xúc động lắm khi tiếp xúc với những xưa cũ của cuộc đời. Cái xúc động của một người bình thường, lành mạnh cũng như ốm đau, tôi thấy hoàn toàn không do vì thấy cái gì mới, mà lại là những cái thân quen, xưa cũ.
7:18
Wednesday,10.12.2014
Đăng bởi: Trịnh LữSOI à: tôi quên phần "Phàm nghệ thuật là phải mới" :)))
7:09
Wednesday,10.12.2014
Đăng bởi: Trịnh LữHoan nghênh Tùng đã chịu khó giải đáp mấy thắc mắc của cậu. Nhưng cậu thấy một là Tùng hiểu sai câu hỏi cậu nêu ra, hai là những giải đáp của Tùng bộc lộ mâu thuẫn cũng như một số quan điểm rất nên được bàn luận, nên cậu xin hồi âm ngay nhé. Nhưng trước hết, cậu muốn nói là mình chỉ nên bàn luận về quan điểm, những gì mình biết và chưa biết, để học hỏi lẫn nhau; chứ đừng tranh luận những gì thuộc về “thị hiếu” (taste), mất thời gian vô ích. |
|
||||||||||