|
|
|
|||||||||
Ăn uốngDạy cháu nấu ăn: mì vằn thắn và sủi cảoHôm nay bà dạy S làm một món nước ngon và… phức tạp. Cứ học món khó trước, sau đó học dễ dần, rồi lại xen với món khó. Có lẽ vì phức tạp nên mì vằn thắn ít người nấu hơn là phở, là bún. Lựa chọn ngoài đường không có nhiều, nên tốt […] Ý kiến - Thảo luận
9:45
Friday,17.6.2016
Đăng bởi: phó đức tùngLinh Cao có nhận xét rất đích đáng về vụ vào quán mì như lên thuyền tị nạn hồng kong. Nhưng cái tên bài phải nghĩ lại. Cái tên "cảm thức về tự do trong giọt nâu lon ton" đạt về nghĩa, hình, âm. Còn cái tên "cảm thức về biển trong một bát chứa chan" mới tạm đạt về nghĩa, còn hình, âm chưa ổn. Nhưng mà nhất thời cũng chưa nghĩ ra tên gì.
1:39
Friday,17.6.2016
Đăng bởi: LCỚi, tên ấy quá nghiêm túc so với em. Em kể Soi nghe chuyện này:
22:28
Thursday,16.6.2016
Đăng bởi: adminLinh Cao: cmt của Linh sẽ lên thành bài nên không đưa lên ở đây nhé. Đợi mai nhé. Bài sẽ có tên "Ăn tô mì vằn thắn như bước lên con thuyền ra biển". Cảm ơn Linh.
14:15
Thursday,16.6.2016
Đăng bởi: giáo nghèo@Candid: há cảo là khác bác ạ, há cảo thì gói bằng bì làm bằng bột năng hay bột gạo gì đó (hình như Pha Lê có bài viết), còn bánh cảo jiaozi tôi kể thì bì là bột mì (có khi thêm trứng cho ngon và đẹp), nên khi hấp ra há cảo luôn trong hơn bánh cảo. Hơn nữa, nhân há cảo phải có tôm ("há" nghĩa là tôm), còn nhân bánh cảo jiaozi thì chỉ thịt heo và rau thôi ạ.
14:13
Thursday,16.6.2016
Đăng bởi: candidẤn tượng hàng mì vằn thắn của người Hoa của em hồi nhỏ là cách họ cắt trứng bằng chỉ, cắt nhanh và đều tăm tắp.
14:05
Thursday,16.6.2016
Đăng bởi: candid@Thuý Nhài: Tôm rào hay tôm rảo. Có loại tôm rảo, vỏ mỏng, con nhỏ ăn rất ngọt.
13:58
Thursday,16.6.2016
Đăng bởi: candid@bác Giáo nghèo: Em thấy có nơi còn gọi là mì mằn thắn. Món cảo thì gọi là há cảo.
13:57
Thursday,16.6.2016
Đăng bởi: Thúy NhàiAnh Tùng nếu ăn tôm mới bắt ở sông hay biển lên, cho dù ăn sống thì cũng không có thịt giòn tanh tách đâu, chỉ dai và ngọt thôi, mà cũng là vị ngọt không thể như thịt.
13:49
Thursday,16.6.2016
Đăng bởi: Ở Gầm CầuVâng thèm quá. Nhớ Hà Nội thời trước "nạn kiều" được ăn vằn (mằn thắn) thật. Nay chỉ thấy những chợ Lớn mì gia, và những hàng chủ yếu "giả cầy" (vì cũng không còn tiền mà ăn thử nữa). Cũng còn do ăn mì sủi ngoài phố xong thấy lâng lâng, mình đi một đằng, bụng một đằng, nội bộ bụng thì đấu đá nhau, dạ dầy, ruột già và ruột non đều đùn đẩy trách nhiệm, khoảng cách ra cửa hậu thì xa ngái vì vào bụng rồi mà thức (khó) ăn vẫn lổn nhổn như còn trong bát...
13:32
Thursday,16.6.2016
Đăng bởi: giáo nghèoTrông ngon quá, làm tôi thèm muốn chạy ra đường Hà Tôn Quyền mua sủi cảo về ăn. Sủi cảo ở đó thì không có ăn kèm trứng hay gan mà thường có cật heo, mực, cá viên... Họ còn có sủi cảo chiên ăn với sốt chua ngọt cũng rất ngon.
12:41
Thursday,16.6.2016
Đăng bởi: phó đức tùngThuý nhài
11:35
Thursday,16.6.2016
Đăng bởi: Thúy NhàiĐúng vậy anh Tùng, nếu có nước xíu thì sẽ ngon hơn nữa. Nhưng nấu trong nhà ăn mà làm xá xíu thì sẽ rất mất công, thành hai món, đâm ra ngại lắm. Ở nhà em nấu thì mua dư xá xíu, (mua đầu chợ Hàm Nghi có hàng ngon, có hôm mua Âu Cơ quận 11 cũng được) nấu lấy ít nước cho thêm vào nước dùng kia.
11:24
Thursday,16.6.2016
Đăng bởi: phó đức tùngquan trọng nhất là xá xíu, sử dụng nước xá xíu cho vào nước dùng mới có được vị đặc trưng của mì vằn thắn tàu. Vì thiếu vụ này nên mì vằn thắn làm ở nhà thường không được như ngoài hàng. |
|
||||||||||