|
|
|
|||||||||
Văn & ChữTôi đi gặp “bảo mẫu ác thú”Vào một buổi sáng cuối năm 2016, tôi thấy mình ngồi sau một chiếc taxi từ Cần Thơ tới Kiên Giang. Tôi mới hoàn thành Thiện, Ác và Smartphone, cuốn sách về văn hóa lăng nhục và những cơn bão căm ghét trên mạng. Nguyễn Lê Thiên Lý, quê ở Kiên Giang, là một trong […] Ý kiến - Thảo luận
8:09
Tuesday,14.3.2017
Đăng bởi: Nguyễn HuyCám ơn admin đã nhắc nhở, tôi xin được rút lại ý kiến đó. Chúng ta không nhất thiết phải dùng tên thật để bày tỏ ý kiến ở đây, xin được xin lỗi bạn Ai đó trong đám đông
7:58
Tuesday,14.3.2017
Đăng bởi: Nguyễn HuyAnh Phó Đức Tùng,em nghĩ nếu như theo ý kiến của anh thì chúng ta cứ phải viết về những điều " thơm tho" chứ không nên đưa những thứ xấu xí, những mặt trái ra (cụ thể ở đây là những tiêu cực của đám đông) và lờ chúng đi. Như vậy chúng ta làm sao có thể đấu tranh, thay đổi và triệt tiêu cái xấu ở quanh ta và trong xã hội này được hả anh? Trân trọng !
7:56
Tuesday,14.3.2017
Đăng bởi: admin@ Nguyễn Huy: Bạn cần một ý kiến đàng hoàng hay một cái tên đàng hoàng? Làm sao tôi biết bạn tên thật là Nguyễn Huy và làm sao tôi biết Nguyễn Huy là cái tên đàng hoàng? Cho dù Nguyễn Huy có là tên thật, lấy gì để nói Nguyễn Huy "đàng hoàng" hơn, có giá trị hơn người có tên "Ai đó trong đám đông"?
7:40
Tuesday,14.3.2017
Đăng bởi: Nguyễn HuyAi đó trong đám đông mà đàng hoàng thì lấy tên thật đi tại sao phải dùng nick để ném đá giấu tay thế?
19:02
Monday,13.3.2017
Đăng bởi: Ai đó trong đám đôngCòn một vấn đề nữa mà tôi thấy khó chịu ở bài viết này. Đó là sự phiến diện.
16:53
Monday,13.3.2017
Đăng bởi: Ai đó trong đám đôngChỉ trích cái ác của đám đông không phải không đúng. Nhưng đặt nó cạnh hành vi đến thăm cô gái mà tác giả thánh hoá lên thành "nghi lễ tái hoà nhập" làm cho bài viết có một gì vừa giả tạo, vừa trịch thượng, lại có gì đó dường như là...hằn học!?
7:01
Monday,13.3.2017
Đăng bởi: Phương Lịch N.HTrần Hùng viết: “tôi cảm thấy một hành động thiện lương dũng cảm lại không được nhìn nhận khoan dung, cổ vũ, mà lại bị lôi ra vặn vẹo ngay.”
23:08
Sunday,12.3.2017
Đăng bởi: Trần HùngGửi bạn Phó Đức Tùng:
0:14
Thursday,9.3.2017
Đăng bởi: Dương TrầnBác Tùng: "Điều tôi trách cứ cuốn sách của ông, là cái thiện quá thiếu vắng. Tại sao trong cuốn tiểu thuyết này không có dù chỉ một nhân vật có bản tính ngõ hầu an ủi, làm người đọc ngơi nghỉ nhờ một chân dung tốt đẹp?" - mấy nhời cmt của quan bác làm em nhớ đến lời phê bình cuốn "Bà Bovary" của ông "ngự sử văn đàn" Sainte-Beuve quá.
23:28
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: phó đức tùngtôi thấy bản chất câu chuyện vẫn không ra ngoài văn hoá sỉ nhục. Cô Lý làm nhục đứa trẻ. Cộng đồng sỉ nhục cô Lý. Và nay thì TS Đặng Hoàng Giang sỉ nhục cộng đồng.
23:10
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: Dương TrầnTôi chú ý tới khía cạnh dư luận trong bài viết này hơn là khía cạnh chị Lý, và theo tôi phần đấy bác Giang viết cũng sắc hơn. Có lẽ bác hợp với kiểu cầm dao mổ xẻ, phê phán chứ không hợp cầm phất trần kêu gọi hòa bình với thứ tha.
21:15
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: Phạm Lam PhươngTha thiết mong ad tổng hợp các ý kiến về bài của tiến sĩ Đặng Hoàng Giang thành một bài và mong tiến sĩ sẽ đọc được những cmt ấy. Trân trọng.
17:30
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: Phan MinhTôi thấy tác giả đang bịa ra cái nghi thức tái hòa nhập thì đúng hơn. Chúa tha tội cho cô Lý vì cô nhận tội cùng Chúa và quỳ xuống xin tha tội. Tội cô phạm cùng ai thì người ấy có quyền tha, cô phạm cùng đứa bé đó thì cô phải xin đứa bé đó tha tội. Xã hội lên án cô do chưa bao giờ cô Lý công khai xin lỗi vì hành động của mình, và cái cách anh Giang trình bày nhân vật cô Lý ở đâu vô hình trung biến cô Lý thành nạn nhân để cầu xin sự thương xót cho cô, trong khi cô chẳng cầu xin ai thương cả vì cô chấp nhận tội lỗi của mình.
16:29
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: candid@Phan Minh: Thế ạ? Em không biết chuyện này để em tìm đọc thử xem sao.
16:13
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: Phan MinhCandid thân mến
15:35
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: SiêunoobMột người có thể không tha thứ, nhiều người có thế không tha thứ được cho cái cô kia, nhưng ở mức cả xã hội, cả cuộc đời, hay là đến level của God, thì cần phải tha thứ chứ.
15:30
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: candid@Mơ: Phật bảo Tâm, khẩu, ý là tạo nghiệp rồi nên thảo nào không thể tu nổi. Các đại ca như Phật, Chúa đều bảo đại ý phải biết tha thứ nhưng mấy ai bị tát má phải mà giơ má trái ra được. Thôi thì cứ kệ đi. :D
14:25
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: MơCandid tốn chữ quá rồi. Gọn nhẹ là :
14:04
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: CHỮ KHẮC DẤUVăn tự để đời. Các cụ xưa nói vậy. Khi đã in ra thì chữ nó tồn tại, khắc dấu vào thời gian dù có hay có dở, rởm.
13:08
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: Anh NguyễnLòng trắc ẩn là một thứ tốt đẹp và quý báu nhưng nó không phải thứ để ban phát vô tội vạ. Tôi chỉ thương những người hiền lành tử tế, làm gì biết suy tính đúng sai, không hại ai bao giờ. Còn tội hành hạ trẻ em thì bất kỳ xã hội văn minh nào cũng lên án, bởi trẻ em là những thành viên ngây thơ, yếu đuối, cần bảo vệ nhất. Ở một đất nước mà kẻ ấu dâm trẻ em như Minh béo vẫn nhơn nhơn lên báo, rồi lão già Vũng Tàu xâm hại trẻ em vẫn sống tự do trong khi mẹ con nạn nhân phải bỏ ra nước ngoài,... thì lên án những hành động thế này chẳng bao giờ là thừa. Vào thời điểm xảy ra vụ việc người dân phẫn nộ là chuyện thường tình, họ không phẫn nộ mà coi như việc hiển nhiên mới đáng lo chứ. Còn tác giả muốn thực hành cái thiện thì có lẽ nên dành nó cho ai đánh đập con mình, rồi viết về nó, thì mới có ý nghĩa. Tha thứ cho kẻ đánh con của người khác rồi viết thành sách kiếm tiền thì dễ quá.
12:29
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: CandidĐầu tiên là có cái ác, dư luận lên tiếng, rồi cái thiện lên tiếng về sự lên tiếng, rồi dư luận lại lên tiếng về việc lên tiếng cái sự lên tiếng, rồi lại lên tiếng về dư luận lên tiếng về cái sự lên tiếng của lên tiếng... Oan oan tương báo!
11:04
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: Phan MinhNgười ta hay nói là cái gì qua thì cứ để cho nó đi qua, tội lỗi được tha thì quên đi. Nhưng tôi nói là tội lỗi dù có được tha thì nó còn nguyên đó. Cô Lý phạm tội là một sự thật, và cô phải chấp nhận cái sự thật đó. Cư dân mạng nói quá hay không thì nó cũng xuất phát từ cái sự thật là cô Lý tấn công một đứa trẻ 3 tuổi. Anh Giang có thể vị tha với cô ấy nhưng tôi không chắc cha mẹ của đứa trẻ có thể nào quên con mình từng bị đối xử như thế nào. Họ vị tha tới cỡ nào thì họ cũng không thể nào không giận dữ khi con bị hành hạ cỡ đó. Anh có thể từ tầm cao đạo đức của bản thân yêu cầu sự tha thứ từ xã hội, nhưng tội nhân phải có thái độ của tội nhân và họ phải chấp nhận mình có tội trước khi họ được tha thứ.
9:23
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: Minh TinhAnh Đặng Hoàng Giang chính ra rất ác. Cha xứ đã lẳng lặng làm lễ tha tội cho cô Lý. Chồng cô ấy cũng đã lẳng lặng cưới cô ấy. Mọi người không nhắc nữa để quên đi. Quên đi mới sống được chớ. Anh Giang lại nhắc lại, đưa cô thành sách thế này thì có mà muôn đời sau tội ác của cô ấy không ai quên được. Thử hỏi con anh mà bị bảo mẫu tát cho đến sưng má lên anh có nhảy chồm chồm lên không, đòi luật pháp phải ra tay không. Không thấy anh đi gặp em bé bị tát và gia đình em xem chấn thương tinh thần thế nào, hòa nhập làm sao với thế giới không bị tát, chỉ thấy anh đi gặp nhân vật thủ ác để viết sách và tự nâng anh lên một tầm cao mới của cái Thiện.
9:15
Wednesday,8.3.2017
Đăng bởi: Dương TrầnCũng may ở xứ mình tin tức lan nhanh mà tan cũng nhanh, sau một thời gian là người ta lại ầm ào đi theo những tin tức mới nóng hổi hơn. Bác Giang không nhắc lại khéo cũng chả ai nhớ "bảo mẫu ác thú" là vụ nào. |
|
||||||||||