Gẫm & Bình

Có đủ hay để mà mua? Hay vài mẹo sưu tập nghệ thuật

  Nhiều người muốn mua tranh, tượng như một cách đầu tư, nhưng lại sợ “nhúng chân vào nước” vì không chắc được thế nào là một tác phẩm “tốt”. Nghệ thuật là một thứ rất chủ quan, đẹp xấu tùy mỗi người, tuy nhiên xét về phương diện đầu tư thì có đôi điểm […]

Ý kiến - Thảo luận

20:56 Wednesday,7.9.2011

Đăng bởi:  NGUYỄN HỒNG SƠN- ĐÁNG THƯƠNG QUÁ

"bản quyền" của cụ Hiến: "cái nước mình nó thế"?
Đọc câu trên mà tôi cười gia nước mắt, đáng thương quá thôi.

9:04 Tuesday,6.9.2011

Đăng bởi:  Em-co-y-kien

@Mạnh Hà: anh/chú/bạn chắc là khoái câu nói "bản quyền" của cụ Hiến: "cái nước mình nó thế"?

Rất chi là nhất trí với anh/chú/bạn, câu "ở một số nước nó thế" bản quyền của BCT + Mạnh Hà có thể làm công cụ thoát hiểm tuyệt thú cho các "tội phạm nhà ta" có thể trút được tới 1/2 gánh nặng hổ thẹn vì chỉ cần bảo "một số nước nó thế" là coi như đã xúc bớt được bao xấu xa hắt ngay sang sân MỘT SỐ nước/nhà hàng xóm.

Tiện hè! Sợ hè!

18:59 Monday,5.9.2011

Đăng bởi:  Mạnh Hà

Nói theo cụ Hoàng Ngọc Hiến: "ở một số nước" nó thế!

11:03 Sunday,4.9.2011

Đăng bởi:  Em-co-y-kien

Bạn bố em - sưu tầm gia 1/2 mùa - bảo Ở MỘT SỐ NƯỚC rất nên cảnh giác chuyện này (chưa thấy anh/chú Hữu Khoa mách):

Nếu muốn sưu tầm tranh của các cố danh họa, chớ nên mua từ tay con cái hay bạn bè hẩu của con cái các vị này, nếu không điều nghiên kỹ càng thế nào cũng vớ phải hàng nhái của "con các cố" tự thả lỏng nhân cách, tự cho phép mình sáng chế thêm "tác-phẩm-gốc"(mà bảo là nhớ cụ quá, không vẽ như hệt cụ không nhịn được mỗi khi nhớ về các cố)

Khổ thế!

Có MỘT SỐ NƯỚC khổ thế!

Có MỘT SỐ GIA ĐÌNH CỐ HỌA SĨ khổ thế!

8:54 Sunday,4.9.2011

Đăng bởi:  Em-co-y-kien

Anh/chú Hữu Khoa ơi, cho em thêm thắt với (chị BCT thêm thắt thiếu ạ):

2. Về phong cách:
a. Nghệ sĩ này phong cách có ổn định không? Chất lượng ổn định không? (Ổn định không phải là vẽ tranh, nặn tượng qua bao nhiêu năm vẫn y như cũ).
b. Phong cách và chất lượng của người này có tiến triển theo năm tháng không (nếu đó là người đã sáng tác lâu năm) hay ngày càng thụt lùi? (Ở nhiều nước, phong cách chơi của nghệ sĩ được để ý hơn phong cách vẽ. Nên để ý: phong cách sống của nghệ sĩ có trưởng giả lên theo năm tháng không? Chất lượng sống có dâng lên cùng xe hơi vườn cảnh không? Có tậu được nhiều bất động sản không? Nếu thấy mấy ông bà nghệ sĩ phất nhanh coi chừng kinh doanh hàng cấm nhé! Coi chừng họ chỉ lấy việc bán tranh làm tượng để che mắt công chúng nhé!)
c. Người này là nghệ sĩ hay nghệ nhân? Sáng tác hay sao chép? Đừng mua những tác phẩm có tính “sao chép” vì không phải là khoản đầu tư tốt. Đầu tư tốt là tìm tác phẩm tốt của nghệ sĩ có phong cách riêng. (Ở nhiều nước nếu nghệ sĩ hay nghệ nhân làm gì cũng mặc, miễn có địa vị hay quan hệ tốt với lãnh đạo hay ma-fia, hay là có nhiều xì-căng-đan thì cũng nên sưu tầm vài món của họ, vừa được chỗ quan hệ làm ăn hời, vừa sưu tầm được đồ của người nổi tiếng, biết đâu bán được giá về sau!)
3. Khi chọn một bức tranh để mua, cần chọn tranh mà bản thân bạn thấy thích. Thật vô lý khi đi đầu tư vào những bức tranh mà đến bạn cũng không muốn treo trên tường nhà. Mua được tranh mà chính mình cũng thích là đã thêm điểm cho món đầu tư. (Nếu đầu tư để ngắm, thì nên mua cái mình thích bằng tiền của mình. Nếu đầu tư để kinh doanh, thì nên mua cái vợ thích và khách Tây thích bằng tiền của vợ, vừa đỡ bị mắng mà đảm bảo hàng sẽ chạy. Ở nhiều nước, có khi mua tranh hợp gu sếp lại vừa được miếng vừa được tiếng!)

6:32 Sunday,4.9.2011

Đăng bởi:  Phạm Huy Thông

Tớ thích mấy cái chú thích mà người viết thêm vào hơn. Nhưng túm lại, tớ nghĩ một nhà sưu tập mới vào nghề (ở một số nước) mà đọc phần đóng mở ngoặc đấy thì còn hoang mang tợn.

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả