|
|
|
|||||||||
Trường pháiGiống vỏ nhưng không giống ruột: Mối liên hệ giữa Cezanne, Gauguin và Van Gogh với trường phái Biểu hiệnChúng ta biết rằng cuối thế kỷ 19, Impressionism (trường phái Ấn tượng) là một trào lưu rất rầm rộ và được ngưỡng mộ toàn châu Âu. Về bản chất, Impressionism là một phương pháp kỹ thuật nhằm thể hiện thiên nhiên dựa trên kiến thức khoa học về màu sắc, ánh sáng và […] Ý kiến - Thảo luận
1:03
Saturday,29.12.2012
Đăng bởi: nghi vănKẻ ngụy biện thì lấy nguồn nào mà chứng minh? Khi bạn đặt vấn đề (như kiểu Biểu hiển thuộc "trường phái" Hậu hiện đại) và được/bị người ta tra hỏi nguồn gốc, chứng cứ của vấn đề ấy thì lẽ ra với tư cách của ngưởi đặt ra vấn đề, bạn phải chứng minh được tính hợp lý của chúng. Xin lỗi nhé, tôi không giống như bạn Lê dễ dàng bị lôi kéo ngày càng xa chủ đề chinh!
17:43
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBạn Nghi văn
17:32
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: LêAnh Tùng nói: "Bạn Lê, tôi không muốn thuyết phục bạn từ bỏ quan điểm, chỉ muốn làm rõ vấn đề thôi. nếu bạn nói "tâm thế mong manh của khoảnh khắc" là đặc trưng của ấn tượng, thì bạn sẽ thấy vô số tranh biểu hiện được mô tả bằng chính tâm thế này. Nếu bạn nói nhịp điệu nét bút là đặc trưng, thì bạn có thể nói đặc điểm của nhịp điệu đó là gì không? vì nếu chỉ nói nhịp điệu thôi, thì e là đại diện quan trọng nhất của impressionism là ông Monet cũng không có nhịp điệu nét bút rõ như Van Gogh, người chắc chắn không được gọi là impressionist."
17:27
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngbạn Tô Thanh
17:07
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: Tô Thanh ChowderTùng,
17:05
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: Lê@Tùng
17:04
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: nghi vănTranh luận sôi nổi quá nhỉ! Phó Đức Tùng, theo bạn thì bản chất Hậu hiện đại là "tìm cách diễn đạt yếu tố chủ quan của con người và giải thích thế giới thông qua cơ chế chủ quan đó" và vì thế mà bạn gom Biểu hiện vào "trường phái" Hậu hiện đại. Vậy chứ bạn căn cứ vào đâu, tài liệu nào, lập luận nào, của ai, bao giờ...để phát biểu như thế?
16:53
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngbạn lê
16:44
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngbạn Tô Thanh
16:40
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngbạn Lê
16:33
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: Tô Thanh ChowderTùng, Tôi thấy các bạn chưa trả lời được câu "cái gì" đã lao vào "như thế nào" và "tại sao".
16:32
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: Lê"cái mà impressionism muốn thể hiện, là hiện tượng bên ngoài, và là một khoảnh khắc chiếu sáng cụ thể của hiện tượng đó, không phải là đặc điểm bất biến của nó. Nguyên lý là tái tạo lại một hiện tượng chiếu sáng, phản quang của các màu sắc. đây là khẳng định tương đối chắc chắn, có cơ sở, bạn có thể tra cứu.
16:19
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBác Tô Thanh rất quý cái dĩ hòa vi quý của bác. Chỉ tiếc rằng bác chưa thực sự hiểu vấn đề. Trọng tâm đầu tiên của ngành lịch sử nghệ thuật là trả lời câu hỏi "cái gì" và "tại sao", cuối cùng mới là "như thế nào"
16:18
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: Lê"1- đa vị trí về cơ bản là những loại vị trí nào?
16:10
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngNgay cả trường phái Ấn tượng đã có tính cá thể rõ rệt trong nó rồi (tôi vẽ cái hình ảnh phát sinh trong tâm trí tôi chứ không cố vẽ cái bất biến ở bên ngoài tôi). tôi nghĩ là bạn sẽ không hiểu đúng về van gogh, gauguin hay cezanne khi bạn hiểu sai về impressionism. và câu nói trên rất chứng tỏ bạn hiểu không đúng về trường phái này. cách hiểu nhầm này rất phổ biến, do nghĩa chữ ấn tượng theo ngôn ngữ thông dụng đại khái là như vậy. 1- cái mà impressionism muốn thể hiện, là hiện tượng bên ngoài, và là một khoảnh khắc chiếu sáng cụ thể của hiện tượng đó, không phải là đặc điểm bất biến của nó. Nguyên lý là tái tạo lại một hiện tượng chiếu sáng, phản quang của các màu sắc. đây là khẳng định tương đối chắc chắn, có cơ sở, bạn có thể tra cứu. 2- Nếu bạn nói là nhưng mà hình ảnh đó kiểu gì cũng phải qua mắt, qua óc, tâm của nghệ sỹ rồi mới ra tay vẽ, cho nên có thể tính từ đoạn từ tâm nghệ sỹ ra đến tay thôi, thì bất kỳ tranh tả cảnh nào cũng là impressionism. 3- Nếu bạn nói chúng không có gốc từ hình ảnh thật, mà tự hiện lên trong đầu nghệ sỹ, kiểu hoang tưởng, hay hyperrealism thì không bao giờ ra những tranh như của Monet, lại càng không phải đặc thù của impressionism. 4- Nếu bạn nói có thể chúng có gốc từ bên ngoài, nhưng đã in lại trong tâm trí người họa sỹ, và sau đó ông ta không cần nhìn mẫu thật nữa, vẽ lại cảnh đó. Thì từ thời Hy Lạp, người ta vẫn vẽ theo trí nhớ, không cần nhìn mẫu. Nổi tiếng nhất là cuộc thi vẽ tả thực của Zeuxis và Parrhasius. Vô số tác phẩm phong cảnh sau này đều vẽ theo trí nhớ, và không phải impressionism.
16:09
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: Tô Thanh ChowderBó tay với cung cách tranh luận của các bạn đấy. Không đồng thuận với nhau những điểm lớn để từ đó đi vào phân tích các nét lớn kế tiếp, cứ sa vào bắt bẻ câu chữ, xong rút cục là cũng chẳng có gì là quá mâu thuẫn nhau :-)
15:26
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBạn lê
15:14
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: Lê"Khi tôi thể hiện tình cảm riêng, gọi là cá nhân, cá thể, hay chủ quan đều được, đồng nghĩa với tôi thể hiện sự thật, bởi lẽ không có sự thật khách quan cảm nhận được, mà chỉ có các sự thật chủ quan thôi."Cái chuyện đắm đuối theo tình cảm và nhận thức cá nhân thì cả nghệ thuật Hiện đại và Hậu Hiện đại đều có. Ngay cả trường phái Ấn tượng đã có tính cá thể rõ rệt trong nó rồi (tôi vẽ cái hình ảnh phát sinh trong tâm trí tôi chứ ko cố vẽ cái bất biến ở bên ngoài tôi).
15:11
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBạn Ánh Hồng, 1- Bạn có thể giải thích tại sao ai cũng bảo Van Gogh, Cezanne, Gauguin là những người mở đường cho biểu hiện, nhưng không ai bảo họ là thuộc trường phái biểu hiện không? Họ khác nhóm biểu hiện ở Đức đầu thế kỷ 20 về bản chất ở chỗ nào? 2- Bạn bảo người ta đã xếp một expressionism vào hiện đại, có thế thôi. Vậy bạn có giải thích được tại sao họ lại xếp vào hiện đại mà không vào hậu hiện đại không? Còn nếu bạn đơn giản nói hậu hiện đại là tất cả những gì diễn ra sau một mốc thời gian nhất định chẳng hạn năm 50,60, 70 v.v. còn tất cả những gì trước đó đều gọi là hiện đại thì cũng không sao, nhưng sự phân chia này có mang lại kiến thức gì bổ ích không? 3- Tôi nói là impressionism có vấn đề là nó cùng một tiêu chí, mục đích tương tự như nhiếp ảnh, nhằm ghi lại một khoảng khắc nhất định, vì thế nhiều người cho là không bổ ích nữa, và tìm cách đi hướng khác. Tất nhiên điều đó không có nghĩa là nó chưa từng bao giờ bổ ích hay là những kinh nghiệm, kiến thức của nó không có giá trị gì cho ai nữa. Nếu bạn có kiến giải khác về việc tại sao nhiều họa sỹ thời đó tìm cách vượt qua impressionism thì thử đề xuất xem sao. Còn nếu chỉ nói là vì bản chất nghệ sỹ là muốn tìm tòi cái mới thì thôi, không bàn. Đời nào nghệ sỹ cũng muốn tìm cái mới, nhưng không nhất thiết tạo ra trường phái mới được. Muốn tạo trường phái mới, tức là phải nhiều người cùng muốn đi theo hướng đó mới được.
14:20
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBạn Lê
13:55
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBạn Nghi Văn
13:34
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBạn Lê
13:30
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: nghi vănKhi tôi nói tới bài giới thiệu của học giả Bùi Văn Nam Sơn, không phải đọc bài này xong thì hiểu thế nào là hậu hiện đại, mà thực chất chính là tôi hiểu anh chưa từng đọc tác phẩm của Lyotard nên mới có thể nhầm lẫn như thế! Đến Lyotard mà còn không biết lại dám nói về thuyết về hậu hiện đại!
13:29
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: Lê"... tên của các trường phái thì lấy theo những chủ kiến đặc trưng của trường phái đó. Có những trường phái như cubism, fauvism v.v. thì điểm đặc trưng của nó không liên quan đến tình cảm chủ quan của nghệ sỹ."
13:23
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: anhhongNgười ta thấy yếu tố biểu hiện đã có trong tranh của nhiều thời kỳ, ví dụ như tranh của El Greco, Goya (Tây Ban Nha)... Ví dụ có thể còn nhiều nữa.
12:46
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: LêAdmin câu kéo kinh quá. Chuyện rạch ròi trong phát ngôn tôi nghĩ là cần thiết, tốt cho người nói lẫn người nghe. Nó giúp bản thân người nói biết mình đang đứng ở đâu. Câu chuyện nghệ thuật là câu chuyện rất thoải mái và tự nhiên, anh một ý, tôi một ý, không sao cả khi mà trong bản chất con người vẫn có những điểm chung để chúng ta hiểu được nhau, và ý của cá nhân ai cũng đáng tôn trọng nếu nội dung của nó là sáng suốt và hữu ích, chẳng cần phải viện dẫn nó là ý vàng ngọc của ông to bà nhớn nào làm gì cho mệt.
12:32
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: nghi vănLại vẫn trò "gắp lửa bỏ tay người"! Trong cm của tôi ở bài "kentaro kobuke..." anh có nhìn thấy từ "lý thuyết" đứng trước từ "Hậu hiện đại" không? Hay anh giả vờ không thấy?
12:05
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: adminCác bạn thân mến,
11:52
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: adminĐây là cmt của anh Phó Đức Tùng, trả lời bạn Nghi Văn, nhưng lại dán bên bài "Mắt mở to". Soi xin dán lại vào đây:
11:26
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngĐể các bạn khỏi nhầm lẫn, tôi giải thích kỹ hơn một chút về vấn để tình cảm nghệ sỹ.
11:17
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: LêAnh Tùng thân mến,
10:36
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBạn Lê
10:16
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: LêTôi e rằng anh Tùng đang áp đặt lịch sử theo tâm tình riêng của mình. Việc phân định lịch sử theo kiểu chia lô là cần thiết, nhưng không thể phân định máy móc, rằng ông Cezanne chỉ được sinh hoạt trong lô này mà không thể ở lô kia.
9:41
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: nghi vănThật là hài hước! Lần đầu tiên tôi thấy có người xếp phái Biểu Hiện vào trường phái Hậu Hiện Đại( mà lại còn gọi HHD là trường phái mới kinh chứ!!!)! Ôi cái sự "thông kim bác cổ" mới ghê gớm làm sao, để đến nỗi ngay cả một mẩu lịch sử nghệ thuật cũng nhầm lẫn lung tung!
9:03
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngVề hiện đại và hậu hiện đại
0:08
Friday,28.12.2012
Đăng bởi: 123Như vậy theo anh Phó Đức Tùng, nghệ thuật ấn tượng và hậu ấn tượng là nghệ thuật hiện đại còn trường phái biểu hiện nửa đầu thế kỷ 20 là nghệ thuật hậu hiện đại, điều này tôi chưa hiểu rõ lắm mong anh phân tích rõ hơn ý kiến của anh.
22:57
Thursday,27.12.2012
Đăng bởi: phó đức tùngBạn Phong Dinh, Chủ nghĩa biểu hiện ra đời có background triết học của nó. Background này không những nói là người ta cần thể hiện những cảm xúc chủ quan, mà còn diễn giải là những thể loại cảm xúc chủ quan nào cần được diễn đạt và tại sao cần diễn đạt chúng. Loại cảm xúc “vần vũ” và “hưởng thụ thư thái” không nằm trong danh sách những thứ cần được diễn đạt. Đây cũng chính là lý do tại sao phái biểu hiện hầu như không thể hiện cái “đèm đẹp”, “lãng mạn”, “êm dịu”. Khi gặp những loại cảm xúc nghi ngờ không hợp với phái hiện sinh, ta sẽ có thể nghi ngờ đó không phải phái biểu hiện, nếu ta không biết tác giả là ai và được phân vào dòng nào.
22:23
Thursday,27.12.2012
Đăng bởi: Phong DinhBài này hay quá. Cảm ơn anh Phó Đức Tùng. Tôi chỉ thắc mắc một điều là một bức như của Van Gogh trong bài này cũng có thể là một bức Biểu hiện chứ? Diễn đạt tâm trạng vần vũ của họa sĩ? Hoặc bức của Gauguin là một tâm trạng thư thái, hưởng thụ của người nghệ sĩ? Cũng là diễn tả nội tâm đúng không anh? Trong trường hợp này thì phân biệt thế nào giữa hai trường phái? Rất mong được đọc những phân tích của anh. |
|
||||||||||