Ăn uống

Cuối tuần đi quán: Gia Phú trong hẻm, xứng đáng đi xa 11. 12. 15 - 6:31 pm

Tám Thơm

Cũng do tuần trước đọc trang Vợ Chồng Lười, tuần này một người bạn khác vào Nam nhờ tôi dẫn đến Gia Phú Phúc Kiến, là cái quán mà hai vợ chồng nhà này gọi là “nhỏ mà có võ”. Nghe tên cũng lạ, chưa lần nào tới, quận 6 vốn xa xôi, phải qua khỏi quận 5 rồi mới tới quận 6; mà bình thường vốn đã ít khi tới quận 5…

Quán Gia Phú Phúc Kiến nằm ở 513/28 đường Gia Phú. Xe qua khỏi công viên đường Cao Văn Lầu một đoạn thì quẹo phải. Khu vực này bình yên và nghèo nghèo như là ngoại ô của Cần Thơ hay Tân An chứ không phải Sài Gòn. Vừa bước vào hẻm 513, một người đàn ông mặc áo xanh như bảo vệ đã cười cười, bảo quẹo trái quẹo trái đi. Hỏi biết đi đâu không mà nói quẹo trái đi. Chú nói lơ lớ biết chớ biết chớ, thấy vô đây là biết rồi…

Quán như vậy là ở hẻm cụt, vậy mà bước vào đã thấy đông nghịt. Hôm nay có sinh nhật thì phải, một gia đình chừng 20 người chia ra hai cái bàn nhôm tròn to có vòng kính xoay; tất cả đã ăn xong, mặt đã đờ ra vì thỏa mãn, đợi một nhân viên cắt giùm một ổ sương sa từ nhà đem tới có màu xanh đúng là phẩm độc hại. Một bàn nữa của gia đình khác chừng 6-7 người thấy đã gọi linh đình, và bàn chúng tôi có mỗi 2 người.

Quán này có một không khí thật lạ lùng. Trần cao vút, giấy dán trên những xà nhà hình như là trích đoạn trong “Thanh minh thượng hà đồ” thì phải (có bác chuyên gia nào rảnh ghé coi giùm). Trên cao là dãy san hô đỏ. Khắp nơi là đồ gỗ nguyên khối, tạc Phật Di Lặc, Gia Cát Lượng, hai con công, bầu hồ lô to vật vã… Cả quán là một sự  không có thẩm mỹ gì hết trong bài trí, nhưng mà sạch sẽ.

Sau cái quầy toàn đồ gỗ này là một người đàn ông ngồi tính tiền. Quán thanh toán bắng tiền mặt và cả thẻ. Theo “truyền thống”, chúng tôi sẽ không chụp ảnh món ăn.

Chúng tôi gọi một thố Phật nhảy tường mini có giá mới sửa trong menu là 128.000đ. Thố đầy đủ vị là 680.000đ cũng chỉ một người ăn. Món này được quán đẩy lên thành hàng “gia bảo”, truyền thuyết, với tranh vẽ trên tường là có ông sư chịu không nổi trước mùi thơm ngon mà phải nhảy tường vào coi bên trong ăn gì mà ngon ngon thế… Ai đến đây nghe nói cũng phải gọi cái thố này, như kiểu tới Đà Nẵng mà không ăn thịt luộc hai da hay cua bà Thôi thì thôi đi, đừng có nói là đã tới Đà Nẵng.

Tranh minh họa tích Phật nhảy tường được treo trên tường quán.

Ngon thì cũng vừa thôi, cái thố Phật Nhảy Tường ấy. Có lẽ bổ thì đúng hơn, và là vị ngọt rất thanh của hải sản khô (điệp, hải sâm, sá sùng (?)…) với chân gà rút xương, hạt dẻ… Nhưng dù sao cũng được người ăn ăn một cách rón rén, và đúng là “đồ bổ”, tác dụng tỉnh cả ngủ thực rõ ràng. Sau đó chúng tôi bắt đầu gọi theo một menu với giá rất vừa phải.

Một đĩa tôm kim sa (tức rang trứng muối) chấm với nước chấm củ riềng (?), chừng 8 con khá to giá 140.000đ, ăn ngon, và kỳ sau nếu đi tôi sẽ gọi thêm chén cơm trắng để trộn với sốt trứng muối rất béo.

Một dĩa chả giò Phúc Kiến rất khác chả giò (chả nem) Việt Nam, bày ra như một con cá chiên cắt khúc, trong có nhân thật là khó đoán, may có vị của xá xíu là còn nhận ra. Ăn cũng được, hơi ngấy chút, tôi không thích lắm nhưng bạn tôi thích, giá có 100.000đ.

Một dĩa mì Udon xào hải sản sốt X.O rất ngon, đúng như Vợ Chồng Lưỡi đã dặn, sợi mì rất đặc biệt, đậm đà, như thể gia vị bên trong lòng sợi mì chứ không phải chỉ bám ngoài. Nhưng trong dĩa mì có hai cái cục gì nâu nâu tuy nhỏ mà ăn ngán cực, có lẽ không nên có thì hơn. Dĩa mì 100.000đ, bới ra được hai chén đầy.

Cuối cùng là một tô canh rong biển chay, vì không thể nhồi thêm cái gì có tính động vật, có lẽ do cái thố Phật Nhảy Tường mini kia đã đến lúc phát huy tác dụng cung cấp đạm. Tô canh rong biển to vật mà chỉ có 80.000đ, nấu rất ngon, với đậu hũ như là tàu phớ ngoài Hà Nội nhưng mà chắc hơn.

Túm lại hai người ăn, với trà đá thôi, hết 510.000đ. So với chất lượng và độ no bụng thì thấy rất được, chưa kể việc được bước vào một không gian quán xá mới, không giống đâu cả. Cả hai thống nhất tháng sau sẽ ghé nữa, kêu các món khác, vì thực đơn coi bộ còn mênh mông lắm.

Trong quán ăn. Quán này có một khu vệ sinh vô cùng sạch sẽ – sạch đến không ngờ, rất khác nhiều quán xá khác là trông long lanh hoành tá tràng mà nhà vệ sinh lại nhem nhuốc.

Về nhà mở lại Google tìm quán này có cái hóa đơn của vị Tô Đức nào đó post lên hết 5.559.000 (năm triệu năm trăm năm mươi chín ngàn đồng), nghĩ cũng ác nhơn thiệt, sao không nói rõ là hôm ấy đi mấy người, và chắc là đi đông vì thấy kêu tới 3 dĩa hào chiên nên hết 300.000đ và bông cải xào tôm kêu dĩa lớn bằng 3 dĩa thường nên tới 420.000đ. Mà cũng không nói ăn có no không, chất lượng ra sao, post khơi khơi như vậy làm lúc đầu tụi này cũng hoảng, tính không đi.

Ở đời kể cũng lắm người ác ôn, hay là đối thủ hại nhau không biết, chỉ khổ thân những quán ăn lương thiện.

 

Ý kiến - Thảo luận

22:36 Sunday,25.6.2023 Đăng bởi:  NMH
Năm 2022 quán Gia Phú đã đạt danh hiệu "Sản phẩm du lịch đặc trưng của quận 6".
Giờ quán đã có trang Facebook, vào nhìn menu và bánh bá trạng rất ngon mắt.
...xem tiếp
22:36 Sunday,25.6.2023 Đăng bởi:  NMH
Năm 2022 quán Gia Phú đã đạt danh hiệu "Sản phẩm du lịch đặc trưng của quận 6".
Giờ quán đã có trang Facebook, vào nhìn menu và bánh bá trạng rất ngon mắt. 

(Đề nghị gõ chữ tiếng Việt có dấu và không viết tắt)

LẦN HỒI: Phương tiện hay đam mê của người trẻ?

An Bàng thực hiện (Tuổi Trẻ Cuối Tuần)

Ăn kem – xem show

Mr Thứ Hai – Chu Minh Vũ | Việt Nam Ngày Mới

Bài đã đăng

» Xem tiếp...

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả