|
|
|
|||||||||||||
Điện ảnhTình đã hết và tình đã chết 21. 09. 16 - 11:49 amLê Hồng LâmAngelina Jolie và Brad Pitt đã quyết định ly hôn, sau một mối quan hệ kéo dài 12 năm và một cuộc hôn nhân mới 2 năm tuổi. Vậy là từ nay, danh từ ghép tên đầy quyền lực của họ Brangelina đã không còn hiệu lực? Điều gì khiến một cuộc hôn nhân, một mối quan hệ của hai kẻ tưởng như trời sinh cho nhau lại tan vỡ? Ông nhà văn Trăm năm cô đơn Gabriel Garcia Marquez có nói một câu xuất sắc về hôn nhân như thế này: “Hãy luôn nhớ rằng điều quan trọng nhất trong một cuộc hôn nhân tốt đẹp không phải là hạnh phúc mà là sự ổn định”. (Always remember that the most importan thing in a good marriage is not happiness, but stability). Pitt và Jolie, có thể từng rất hạnh phúc, nhưng dường như chưa bao giờ ổn định. Họ hút vào nhau như hai con thiêu thân khi đóng chung trong bộ phm Mr & Mrs Smith, đến mức Pitt quyết định ly hôn Jennifer Aniston ngay sau đó để đến với Jolie, khiến mối quan hệ tay ba này trở thành tâm điểm của báo chí, từ lá cải đến chính thống. Ai mà không nói chuyện của bộ ba này chứ, khi cả ba đều là ngôi sao hạng A được yêu thích hàng đầu Hollywood, khi mà những câu chuyện về ngoại tình và bội phản, về tình yêu và đam mê luôn là những câu chuyện được quan tâm hàng đầu, dù là trong thời đại nào. Bọn họ cũng như chúng ta thôi, cũng say đắm vì tình, cũng lừa dối, cũng ngoại tình và phản bội, quý ông nào chẳng lôi anh Pitt ra để lý giải và biện minh cho những hành động “rất con người” của mình; quý bà nào chả có cớ để buông lời miệt thị kẻ cướp chồng, đứng về phía người bị phản bội. Cuộc tình của Pitt và Jolie, vì vậy không đơn giản là một cuộc tình của hai ngôi sao hạng A của Hollywood, nó còn là dịp để đám đàn ông đàn bà thường dân trên thế giới này được dịp thấy mình gần với họ đến vậy, thoải mái bình phẩm và soi xét họ dễ dàng đến vậy. À, thì ra họ cũng là con người trần mắt thịt như chúng ta mà thôi. Pitt và Jolie, có thể có những ngày tháng hạnh phúc cuồng điên vì tình, nhưng có lẽ hiếm khi nào họ có được sự ổn định, theo nghĩa của từ “stability” như ông Marquez nói. Tên của họ, hình ảnh của họ luôn luôn là tâm điểm, là spotlight trên báo chí. Có cuộc hôn nhân nào có thể bền vững được, khi bất cứ nhất cử nhất động nào của hai kẻ trong cuộc đều bị ném lên mặt báo, trên những trang tin điện tử viral chóng mặt khắp thế giới và để cho thiên hạ lao vào bình phẩm không mỏi mệt? Điều quan trọng nhất của một mối quan hệ, một tình yêu là sự riêng tư, tôi tin chắc như vậy. Và bộ đôi này, chắc chả bao giờ có được sự riêng tư trong suốt mối quan hệ kéo dài một con giáp của họ. Hết tình tay ba thì đến con cái, hết con nuôi đến con đẻ lại con nuôi, hết dự án điện ảnh này đến chương trình thiện nguyện của Liên hợp quốc nọ, hết hình ảnh gia đình con cái bị theo đuôi trên từng bước chân đến những câu chuyện rất cá nhân như bệnh tật, ung thư vú, chứng chán ăn của Joli… tất tần tật đều được cập nhật từng giây từng phút, như một chương trình reality show miễn phí được truyền hình trực tiếp trên toàn thế giới. Thử hỏi, có cuộc hôn nhân nào có thể bền vững và ổn định được trước những ánh đèn flash luôn dõi theo từng bước chân của bọn họ. Nếu có một mối quan hệ, một cuộc hôn nhân của hai ngôi sao hạng A nào có thể so sánh với Brangelina thì đó chỉ có thể là Elizabeth Taylor và Richard Burton, trong một mối quan hệ và một cuộc hôn nhân sóng gió mà số lượng bản tin của họ trên báo chí (hồi đó chưa có internet) chỉ có thể tính được bằng con số hàng tấn. Taylor gặp Burton khi cả hai đóng chung siêu phẩm Cleopatra, bộ phim tốn kém nhất trong lịch sử năm 1963. Taylor mới đoạt Oscar cách đó 2 năm, là ngôi sao quyền lực hàng đầu Hollywood và được mệnh danh là người đàn bà mắt tím, người đàn bà 31 tuổi đã kịp trải qua 4 đời chồng. Richarrd Burton là ngôi sao quyền lực ở Anh, được xem là Marlon Brando đến từ xứ Wales và cũng đã có 2 đề cử Oscar. Taylor đóng vai nữ hoàng Cleopatra, Burton đóng vai Mark Antony, vị tướng quân dũng mãnh đem lòng yêu nàng. Đóng xong phim này thì bọn họ về bỏ vợ bỏ chồng để đến với nhau. Burton là cuộc hôn nhân thứ 5 của Taylor và Taylor là cuộc hôn nhân thứ 2 của Burton. Cả hai trở thành miếng mồi ngon của báo chí mà nhất cử nhất động của họ đều bị theo dõi, dù cả hai cố vượt thoát ra khỏi những ánh đèn flash của bọn săn tin để tập trung vào sự nghiệp diễn xuất. Taylor có thêm giải thưởng Oscar thứ 2 và Burton có thêm 4 đề cử, đưa tổng số đề cử Oscar lên 6. Nhưng hầu như ngoại trừ bọn Viện Hàn lâm, công chúng chỉ quan tâm đến những tin tức xàm xí đú của bọn họ hơn là những bộ phim nghệ thuật nghiêm túc. Cuộc hôn nhân sóng gió của Burton & Taylor kết thúc năm 1974, thọ 10 năm chẵn. Một năm sau, họ tái hôn và cũng chỉ kéo dài được thêm 1 năm. Tính tổng cộng trong một con giáp, họ kết hôn và li dị hai lần. Chuyện chắc chưa từng có ở Hollywood. Pitt và Jolie, rất giống Burton và Taylor, khi họ lao vào nhau, ta biết họ là cặp đôi trời sinh, là hai kẻ hoàn hảo dành cho nhau. Không kẻ nào thua kém kẻ nào về danh vọng hay địa vị, sắc đẹp hay tài năng. Và khi họ bập vào nhau, tất cả những điều đó đều được nhân đôi lên. Thử hỏi làm sao bọn họ có thể sống bình yên được? Lại ông Marquez, trong một câu nói kinh điển khác về hôn nhân, đã viết rằng: “Vấn đề của hôn nhân là nó kết thúc vào mỗi đêm sau khi làm tình và phải xây dựng lại nó mỗi buổi sớm trước khi ăn sáng.” (The problem with marriage is that it ends every night after making love, and it must be rebuilt every morning before breakfast). Những kẻ tỉnh táo và trải tình đều phải thừa nhận đây là câu nói quá đúng. Và những cuộc hôn nhân tan vỡ, ta đều thấy một mẫu số chung là bọn họ không có thời gian để “rebuilt” lại trước mỗi buổi sáng sau khi làm tình đêm hôm trước. Pitt và Jolie, chắc cũng khó có thời gian để “rebuilt” bởi bọn họ đã quá mệt mỏi với cuộc sống quá phù phiếm và hào nhoáng, quá nhiều trách nhiệm và quá nhiều vai diễn. Nuôi một đàn con 6 đứa đang tuổi ăn tuổi lớn đã đủ vỡ mặt với một gia đình bình thường rồi, huống chi là còn di chuyển và dắt díu tha lôi nhau từ nơi này qua nơi khác, mà mỗi lần như thế là phải kéo theo một đoàn tùy tùng. Chưa kể, cả hai đều quá tham vọng về nghề nghiệp. Jolie, sau khi đã khẳng định vai trò diễn viên con nhà nòi, muốn tiếp tục khẳng định vai trò đạo diễn, với 4 dự án trong 5 năm qua. Chưa kể còn muốn xây dựng hình ảnh của mình như một power woman, một người đàn bà quyền lực tham gia vào các hoạt động chính trị, trí thức, thiện nguyện toàn cầu. Pitt, ít tham vọng hơn, chỉ muốn đầu tư vào sự nghiệp diễn xuất mà anh theo đuổi suốt 30 năm qua. Không chỉ vẫn giữ được vị trí ngôi sao hạng A với những bộ phim lớn, Pitt trở thành nhà sản xuất mát tay với công ty Plan B, mấy năm rồi đều có phim lọt vô chung kết Oscar như Moneyball (2012), 12 Years a Slave (2014) và The Big Short (2016), trong đó Pitt giành được một giải Oscar cho phim hay nhất nhờ 12 Years a Slave. Tham vọng sự nghiệp là một trong những lý do khiến cuộc hôn nhân của họ nguội lạnh. Riêng trong năm 2016 này Pitt có 2 bộ phim đóng vai chính và 6 dự án khác cả truyền hình lẫn điện ảnh giữ vai trò nhà sản xuất, khiến anh ta gần như không có thời gian ở nhà để cứu vãn một cuộc hôn nhân bên bờ vực từ vài năm nay. Nếu ai đã xem By the Sea, bộ phim do chính Angelina Jolie viết kịch bản và đạo diễn; công ty của Brad làm sản xuất và cả hai đóng chung với nhau để kỷ niệm mối quan hệ kéo dài 10 năm, ta có thể thấy được “mùi” của một cuộc hôn nhân tan vỡ. Đó là một bộ phim nhàm chán toàn tập, một dự án thất bại thảm hại của họ, hai ngôi sao quyền lực và như báo trước cho sự tan vỡ ngày hôm nay. Trong By the Sea, Pitt và Jolie vào vai một cặp vợ chồng trí thức của Mỹ, đến nghỉ dưỡng tại một bờ biển miền nam nước Pháp (phim được quay tại đảo quốc Malta đẹp rụng rời) để hàn gắn một cuộc hôn nhân đang bên bờ vực tuyệt chủng. Jolie vào vai Vanessa, một cựu vũ công ballet, diễn viên sân khấu; Pitt vào vai Roland, một nhà văn khá thành công. Ngôi biệt thự bên bờ biển đẹp lộng lẫy, nhưng vẫn không cứu được sự nhàm chán đến tuyệt vọng của họ. Vanessa hàng ngày đội mũ rộng vành, đeo kính to bản và nằm trên những chiếc ghế bành hướng mắt ra phía biển, mặt không có một chút sinh khí nào, chán chường tuyệt vọng đến nỗi ta có cảm giác con ruồi đậu trên mặt chị cũng chẳng buồn đuổi. Roland ngày ngày lang thang vào thị trấn, uống rượu đến say xỉn rồi về khách sạn, nằm lăn lên giường và ngủ. Không biết bọn họ đã ở trong tình trạng này được bao lâu, họ chẳng buồn làm tình và cũng chẳng buồn “rebuilt” lại cuộc hôn nhân vào mỗi buổi sáng sớm. Họ chán nhau và chán cả cảnh vật, như Roland nói, “ở đây anh chán quá, chẳng phải vì nơi này mà chỉ vì bản thân anh thôi”. Đúng là cái chán chường mỏi mệt ấy từ bên trong họ chứ chẳng phải bên ngoài. Đối lập với họ là cặp vợ chồng trẻ người Pháp mới cưới ở phòng bên cạnh, cách nhau chỉ một cái lan can hướng ra biển. Vanessa thường mở một cái lỗ nhỏ thông giữa hai phòng để nhìn trộm đôi tình nhân ân ái cuồng nhiệt, đặc biệt là sự trẻ trung, quyến rũ của cô vợ Lea, do cô đào Pháp Mélanie Laurent đóng. Và trong một đêm mất ngủ, cô tát vào mặt Roland, đánh thức anh ta dậy và hỏi trong sự ghen tuông, “Anh có muốn fuck cô ta không?”. Roland, bực bội vì bị đánh thức trong giấc ngủ, trả lời cáu kỉnh: “Tại sao em nhét suy nghĩ đó vào đầu anh, chỉ vì em muốn được làm cảm giác của kẻ bị hại? Chỉ vì em muốn hủy diệt em và hủy diệt chúng ta?” Vanessa, trong nỗi tuyệt vọng, chán chường (phần kết lý giải khá rõ ràng, nếu các bạn đủ kiên nhẫn để xem hết bộ phim dài 2 tiếng mà như một thế kỷ này), gần như muốn hủy diệt tất cả, và đúng như Roland nói, cô tự đưa mình vào vị thế của một kẻ bị hại, bị phản bội, dù chỉ là trong tưởng tượng. Điều này xem ra khá giống với tình thế của cuộc hôn nhân giữa Pitt và Jolie hiện nay, khi nhiều tờ báo lại đổ tội cho người thứ 3, cô đào nước Pháp Marion Cotilard khi Pitt và Cotilard đóng cặp đôi tình nhân trong bộ phim về thế chiến 2 Allied, sắp chiếu vào tháng 11 tới. Và By the Sea, bộ phim thất bại của cả hai, một dự án để hàn gắn lại tình yêu của một cặp vợ chồng thập niên 70, lại như phản chiếu chính cuộc hôn nhân của Pitt và Jolie vậy. Đoạn kết của bộ phim có vẻ có hậu, khi cả hai xách va li và rời khỏi bờ biển. Roland lái chiếc xe mui trần, Vanessa ngồi bên cạnh và máy quay dừng lại ở khoảnh khắc cuối cùng, khi Vanessa hướng mắt sang Roland để tìm kiếm một sự tin cậy, một sự bảo chứng cho mối quan hệ trong tương lai của họ. Hoặc là tôi suy diễn vậy. Nhưng khoảnh khắc tôi nhớ nhất, vào lúc này, chính là hình ảnh hai vợ chồng họ kẻ nằm người ngồi trên chiếc giường sang trọng; máy quay focus vào gương mặt của Vanessa, hay Angelina Jolie và cô hỏi chồng: “Chúng ta có ổn không?” Roland, hay Brad Pitt, dựa đầu vào gối, mặt hướng đi nơi khác, trả lời vợ trong nỗi chán chường không che giấu được: “Chúng ta như thế này đã lâu rồi.” Và lúc đó, ta đã biết rằng cuộc tình của họ đã hết. Và tình đã chết trước bữa ăn sáng ngay hôm sau. * Nguồn: từ Fb của Lê Hồng Lâm
Ý kiến - Thảo luận
1:18
Tuesday,11.10.2016
Đăng bởi:
Con Mòe Béo Bụng
1:18
Tuesday,11.10.2016
Đăng bởi:
Con Mòe Béo Bụng
Hay!
12:56
Monday,26.9.2016
Đăng bởi:
Bai
Mãi mới có bài viết tử tế và biết tôn trọng nói về 2 người này
...xem tiếp
12:56
Monday,26.9.2016
Đăng bởi:
Bai
Mãi mới có bài viết tử tế và biết tôn trọng nói về 2 người này
Bài đã đăng
» Xem tiếp... |
|||||||||||||||
|
...xem tiếp