Kiến trúc

Đẹp, nhưng ở được không? 30. 12. 11 - 6:19 pm

Nam Nam - Ảnh từ tạp chí AD

.

 

Nhân đọc bài Tranh đẹp treo nhà mỹ miều, tôi nhận thấy khuynh hướng nhà đẹp thế này chẳng phải chỉ có ở minh tinh Mỹ mà ở ta cũng rất nhiều. Xin ngứa tay bình luận một chút…

Quả thực là xem ảnh chụp bên ngoài thôi đã thấy tiếc hùi hụi căn nhà cũ của Jen. Nó chứa đựng kí ức và gợi nhớ đến một đại gia đình.

Nhà cũ do Harold W. Levitt thiết kế.

 

Nhìn lại căn nhà mới: mọi thứ biến sạch, chỉ còn cảm giác của sự quá hoàn thiện và giống một nhà máy. Cái sảnh vào, chắc là được kiến trúc sư rất tâm đắc, nhưng lại giống một không gian spa ở các resort đang nhan nhản khắp thế giới.

Sảnh vào có chiếc đèn chùm Murano điệu đàng.

 

Hình như căn nhà không mang dấu ấn của một nơi ở. Có đẹp không? Đẹp – nói đúng hơn là bắt mắt. Nhưng đó là sự bắt mắt của một thứ không gian mà người ta đến để thư giãn và tìm sự thay đổi về mắt bằng các chất liệu: tí gỗ, tí nước, tí đá…

Không gian này chỉ hay khi chỉ thỉnh thoảng người ta mới ghé qua và như thế mới dễ chấp nhận ở nó chút tự nhiên hơi bày đặt. Nhưng nó là ngôi nhà để ở mà! Ngày nào cũng phải nhìn thấy nó thì hình như không ổn lắm. Lí do là nó sẽ bắt người ta phải nhìn mãi, nhìn mãi, và như vậy sẽ rất nhanh chán, nhanh mệt mỏi.

Cửa vào mở ra thẳng một chiếc cầu nhỏ bằng đá rỗ travertine bắc ngang một hồ cá.

 

Jen đã mong muốn nhiều người đến chơi và đàn đúm ở đây. Đáp ứng nhanh nhất yêu cầu của nàng, kiến trúc sư đã biến ngôi nhà thành vô số quầy bar, phòng khách với phong cách na ná như bao quầy bar có mắt trên các tạp chí kiến trúc. Đáp ứng nhanh nhất các yêu cầu bốc đồng của chủ nhân đến nỗi kiến trúc sư quên không hỏi vậy không gian riêng tư của nàng ở đâu. Nếu nàng ở nhà một mình giữa đống ghế đợi khách mà chưa có khách ngồi thì sao nhỉ? Cảm giác ấy chắc là lạnh lẽo…

“Phòng chơi”, với bar rượu và bàn bi-a.

 

Mở đầu căn nhà với cái sảnh thế nào thì các phần tiếp theo cũng phải thế. Các vật liệu được đặt vào với sự tính toán mang nhiều tính để trang trí. Những viên đá tự nhiên dùng để ốp các mảng tường đã trang trí một cách quá lộ liễu, quá bài bản, khiến người ta đọc thấy ngay ý đồ của kiến trúc sư. Câu chuyện cũng kết thúc ngay ở đó: khi tự nhiên bị lạm dụng, không còn tự nhiên nữa, tự nhiên sẽ thành giả tạo và lạc hậu.

Phòng khách có ô cửa sau sofa mở ra hồ cá.

 

Tình trạng của gỗ ốp tường cũng vậy: quá phô trương và trở nên nặng nề. Còn phòng ngủ của chủ nhân: không biết Jen có ngon giấc ở đó không nhỉ? Cái kệ giường quá rộng để cái đệm đặt chơ vơ trên nó mất đi sự ấm cúng và bao bọc – một chức năng cơ bản của giường. Tệ hơn là tỷ lệ quá nặng của hai chiếc đèn đầu giường, giống như hai tên lính canh. Nếu là tôi, chắc chắn tôi sẽ gặp ác mộng bởi tên lính đèn đó ở đầu giường. Bức tường đầu giường cũng là một vấn đề. Có thể nó đã được dùng một loại đá rất đắt tiền. Nhưng màu trắng của nó lại quá lạnh lẽo. Cảm giác đó tăng thêm nhiều hơn do bức tường được chia ô đều đặn hơi giống tường bệnh viện.

Phòng ngủ lót thảm len và tơ tằm.

 

Có lẽ ở được hơn hai năm thì Jen phát mệt nên mới phải bán đi. Thôi, nhưng dù sao nàng đã tống được nó đi với giá hời. Không biết chủ nhân mới sẽ chịu được bao lâu để rồi lại phải thay đổi nhỉ? Có thể họ sẽ không thay đổi và giữ nguyên vì nó đã từng là nơi ngủ của một ngôi sao… Còn khi muốn ngon giấc, biết đâu họ lại ôm tấm đệm và xuống nhà kho cho nó lành.

 

*

Bài liên quan:

– Jen Aniston: Tranh đắt treo nhà mỹ miều
– Đẹp, nhưng ở được không?

Ý kiến - Thảo luận

11:09 Wednesday,28.10.2015 Đăng bởi:  Trung Đức
Ông này gu thẩm mĩ thấp kém, lạc hậu chẳng biết chút tí gì về nghệ thuật kiến trúc hiện đại mà chém công trình người ta mạnh thế.

Nhà người ta thì người ta biết tự tính, mức độ an toàn ở xã hội người ta nó khác với ở mình cho nên nhà họ làm thoáng hơn ở ta, cũng là lẽ bình thường. Ảnh trên là chụp đăng tạp chí nên cần bày biện gọn gàng cho bắt mắ
...xem tiếp
11:09 Wednesday,28.10.2015 Đăng bởi:  Trung Đức
Ông này gu thẩm mĩ thấp kém, lạc hậu chẳng biết chút tí gì về nghệ thuật kiến trúc hiện đại mà chém công trình người ta mạnh thế.

Nhà người ta thì người ta biết tự tính, mức độ an toàn ở xã hội người ta nó khác với ở mình cho nên nhà họ làm thoáng hơn ở ta, cũng là lẽ bình thường. Ảnh trên là chụp đăng tạp chí nên cần bày biện gọn gàng cho bắt mắt, khi ở họ sẽ tự bài trí sao cho phù hợp. Nhà như thế mà còn bảo ko ở được, chắc ông này chưa thấy ở VN cũng đầy những căn rộng, thoáng, sang trọng hiện đại như thế, gia đình người ta ở đầy.

Người ta là "sao", thì không chỉ có 1 căn nhà. Đây có thể là chỗ họ nghỉ cuối tuần, thường là trên đồi vì view đẹp, thoáng rộng xa thành phố, có bảo vệ và quản gia riêng. Còn những nhà khác trong trung tâm hơn họ đi lại cho tiện. Họ về đây thì một là cùng gia đình, hai là cùng hội nhóm bạn bè, cho nên phải rộng, phải sang, nhiều chỗ chơi bời thưởng thức. Còn ở 1 mình? Chỉ khi bị bồ "đá", cần riêng tư tự kỉ thôi.

Họ thấy nhà bán có lời thì bán, có gì mà trách. Người mua sau chứng tỏ phải khoái thì mới mua, đây là chuyện làm ăn của họ đàng hoàng chứ ko đơn giản chỉ là chuyện cái nhà để ở. Mà cả chủ cũ chủ mới chắc chắn đều hiểu cách bảo quản căn nhà, giữ cho sạch đẹp lộng lẫy chứ chả như kiểu cố nông: ở được mấy bữa sửa chỗ này, nới chỗ kia, bịt rào, phơi phóng linh tinh đủ kiểu, hư hết công trình, đối xử với cái nhà mình như giẻ rách...

Đọc bài của ông mà phát ngán ngẩm. Không nói không được vì sợ người khác đọc bài cũng nghĩ như vậy thì càng nhiều người xây nhà lệch lạc, phí tiền. 

(Đề nghị gõ chữ tiếng Việt có dấu và không viết tắt)

Ăn kem – xem show

Mr Thứ Hai – Chu Minh Vũ | Việt Nam Ngày Mới

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả