Soi học

Lịch sử Hoàng gia Anh: Vua thú tội gì? 22. 09. 13 - 7:17 am

Pha Lê

Trong bài trước, “mụ” Elfrida ám sát vua Edward “Tử vì đạo” để thằng con Elthelred lên làm Vua. Hậu quả là: một chuỗi thời gian chán kinh khủng cho lịch sử Hoàng gia Anh.

Làm Vua thì phải quyết đoán, thế nhưng ngay từ đầu Ethelred đã có bà mẹ “quyết định dùm cho”. Bà mẹ cũng chỉ giỏi đâm thọt sau lưng, chứ điều hành đất nước cũng dốt như thường; hai mẹ con chọn ra một hội đồng cố vấn cũng dốt, gặp ông Vua ỡm ờ, lời khuyên hay hoặc dở kiểu gì cũng không biết đường suy luận để làm theo. Vì thế nên người đời gọi Ethelred là “Ethelred Bất cố vấn” (Ethelred the Unready). Ủa, tại sao Unready (Không sẵn sàng) lại là Bất cố vấn? Chữ Unready là dịch sai, “bí danh” của ông này viết bằng tiếng Ango cổ là Ethelred Unraed , mà Unraed lại có nghĩa “Uncounselled” – Bất cố vấn. Nhưng một số dịch giả xưa đổi Unraed thành Unready, nên ông vua này chết tên ‘dịch sai’.

Chân dung ông “bất cố vấn”, lấy từ cuốn sách sử xuất bản năm 1220. Cầm kiếm to thế nhưng chả được tích sự gì

Thấy nước Anh lục đục, dân Vikings vốn ngoan ngoãn  bao lâu nay bèn chộp lấy cơ hội hòng chơi đểu cho bớt ngoan. Elthelred đánh không lại người Vikings hiếu chiến, nên vác dép chạy qua Normandy trú thân (sau này lấy vợ rồi đẻ con luôn bên đó). Nước Anh vô chủ, người Vikings và đám họ hàng cháu chắt của Ethelred (những người dũng cảm không đi “vượt biên” qua Normandy như ông Vua này) đánh nhau giành quyền làm chủ nước Anh.

Vậy là, xứ sương mù có vài ông “Vua ngắn hạn”, ông nọ lên ngôi được dăm ba bữa là chết, ông khác lên; cứ như vậy cho đến khi tướng Canute của người Vikings thắng thế, trở thành vua Canute.

Chân dung vua Canute (hoặc cnute), đây cũng là hình minh hoạ từ sách cổ. Có một giai thoại về ông này khá là thú vị, ai biết thì kể cho các bạn khác của SOI nghe nhé, mình sẽ nhờ SOI bổ sung vào.

Người Ango mới đầu ghét Canute, vì ông này không chung quốc tịch với họ, nhưng Canute xoa dịu dân chúng bằng cách chăm chỉ cho tiền nhà thờ, giáo hội, và đồng ý để người Anh giữ tập tục, văn hóa Anglo cũ.

Không biết ai vẽ bức này và vẽ năm nào, nhưng đây là tranh tả cảnh Canute được thiên sứ phù hộ vì đã quyên góp nhiều cho nhà thờ. Trong hình, Canute đứng bên phải, đang được thiên sứ đội vương miện, bên trái là vợ ông, trên cao là Chúa trời

Chỉ tiếc rằng Canute lãnh đạo giỏi nhưng dạy con không khéo, nên khi ông qua đời, hai thằng con trai của ông xâu xé nhau cái ngai vàng, nền hòa bình ông cất công gìn giữ lại tiêu đi đâu mất. Chán nữa, hai đứa đánh nhau cho đã để rồi chết trẻ, không ai làm Vua được bao năm.

Mất vua, người Anh sợ nước nhà không chủ thì lại dẫn tới loạn lạc, họ gấp rút  mời con trai của ông Ethelred “Bất cố vấn” từ Normandy về. Ông con này tên Edward, quyết đoán hơn bố, nhưng mộ đạo, không hiếu chiến; nhìn chung ông là một vị Vua không đến nỗi tệ. Theo sách sử thường viết, Edward mộ đạo quá nên dù có lấy vợ rồi, ông cũng “không làm gì cả”, bà vợ không có bầu nổi, Edward chẳng có lấy một mụn con. Cũng vì thế mà người đời gọi ông là “Giáo sĩ Edward” (Edward the Confessor). Đến khi Edward mất, nước Anh tiếp tục tình trạng vô chủ, nên ba lãnh tướng/lãnh chúa đánh nhau giành quyền cai trị.

Tranh chân dung bằng kính màu của giáo sĩ Edward tại nhà thờ Newcastle. Ông này sống cũng khá dai, lại mộ đạo nên được giáo hội ưu ái.

Nhưng đó là “theo sách sử thường viết”.

Còn tường tận hơn, thì nó là thế này.

Edward nhân hậu, mộ đạo, từ bi, nhưng chỉ bấy nhiêu thì sẽ chẳng giữ nước được yên ổn lâu dài. Cái may mắn nhất của Edward là ông được một vị tướng rất giỏi tên Godwin hậu thuẫn, ông này văn võ song toàn, quản lý nước Anh để cho Edward rảnh rang ngồi tu trong nhà thờ.

Godwin gả con gái cưng cho Edward, với hy vọng là cháu ngoại của ông sẽ lên ngôi vua – một phần thưởng xứng đáng cho người thay Edward trị quốc.

Vậy mà, cái ông này không đụng tới con gái của Godwin lấy một đêm.

Đây là tranh cổ, tả lại lễ đăng quang của con gái ông Godwin – Edith Godwin. Sau khi Edith cưới Edward thì bà thành Hoàng hậu, nên có lễ đăng quang thế này. Trong hình, Edith mặc áo xanh dương, Edward mặc áo xanh lá, đứng bên cạnh. Trông Edith cũng xinh phết, thế mà Edward lại không có hứng!

Edward tuy làm Vua Anh nhưng từ bé ông sống ở Normandy (bố chạy trốn qua đó mà), nên Edward quen với phong tục, văn hóa của Normandy hơn, và không hợp với nước Anh cho lắm. Vì thế, Edward hứa với vị Công tước của xứ Normandy tên William rằng, nếu Edward không có con, ông sẽ nhường ngôi cho William.

William nghe xong rất hí hửng.

Godwin biết được điều này, nên ông gả con gái cho Edward, hy vọng rằng Edward sẽ sản xuất dùm ông một đứa cháu, để cái ngai không phải đỡ đít của thằng Công tước đáng ghét kia. Nhưng như đã kể, Godwin có há mõm chờ đến trẹo hàm cũng không thấy đứa cháu nào rớt xuống.

Godwin tức điên, ra lệnh đuổi tất tần tật người Normandy ra khỏi lãnh thổ nước Anh, trong đó có cản bạn bè, họ hàng của Edward. Edward giận lắm nhưng không làm gì được, và cũng từ đó, cuộc sống của Vua Edward ngày càng buồn chán. Ông chẳng nói rành tiếng Anglo, không quen văn hóa Anglo, mà bạn bè người Normandy lại bị đuổi về hết, Edward thui thủi một mình.

Đang đau khổ, một tia sáng bỗng hé lên cho Edward.

Số là, ông Godwin có một cậu con rất đẹp trai, tên Harold Godwinson (có nghĩa: Harold, con trai của Godwin – một dạng nói gọn của “Harold, Godwin’s son”. Một số tên họ của Tây có thể mổ xẻ ra giống vậy, ví dụ như Williamson, Ferguson cũng có nghĩa gốc “Con trai của William”, hoặc “Con trai của Fergu”)

Theo lời tả, Harold có mái tóc vàng, thân hình vạm vỡ, Edward thì lại rất thích… trai đẹp (vài nhà sử học tin rằng việc Edward không “yêu vợ” và không có con chẳng phải chỉ vì ông mộ đạo). Đang cô đơn, bỗng dưng có trai đẹp tới làm quen (chẳng biết đây có phải là ý đồ của ông Godwin “cha” không), nhưng Edward cảm thấy đời vui trở lại, và “thân thiết” với Harold hơn bao giờ hết. Ông mê Harold đến mức quên bẵng lời hứa với Công tước William xứ Normandy. Trước khi lìa trần, thay vì nhường ngôi cho William, Edward tuyên bố: ngai vàng thuộc về Harold.

Kết quả: ở cái xứ sau này thành Pháp, có một vị Công tước đang nổi khùng.

Một phần của bức tranh thêu Bayeux, đây là cảnh Harold Godwinson lên ngôi Vua (Harold cầm trượng và quả cầu theo đúng lễ nghĩa chưa kìa!). Bức tranh thêu này là một đại tác phẩm, muốn biết hết chắc phải viết một cuốn sách, và nếu muốn hiểu nó thì ít nhất phải hiểu về trận đánh sau này giữa Harold và William.

 
Sắp có đánh nhau rất hấp dẫn, mọi người chờ kỳ tới nhé! Sẽ có thêm luôn bài học về bức tranh thêu Bayeux luôn.

*

Về hoàng gia Anh:

- Nhóc 12 tuổi là thành viên chính thức của Hội Ảnh Hoàng gia

- Ai sẽ vẽ chân dung hoàng gia cho Kate Middleton? ARTINFO đề xuất 5 ứng viên

- Philip Treacy: mũ kiểu cọ cho
hoàng gia

- Một tuần săn tin em bé Hoàng Gia

- Lịch sử Hoàng Gia Anh: Có người La Mã, có Bê Đê, trước khi có vua

- Lịch sử Hoàng gia Anh: nhiều ông ‘chấm mút’ để có một ông vĩ đại

- Lịch sử Hoàng gia Anh: sau “vĩ đại” là “cừ khôi”

- Lịch sử Hoàng gia Anh: Vua Anh cũng giết nhau như vua Tàu

- Lịch sử Hoàng gia Anh: Vua thú tội gì?

- Lịch sử Hoàng gia Anh: Con hoang thì được làm vua

Ý kiến - Thảo luận

18:43 Tuesday,30.10.2018 Đăng bởi:  phale

@ngọc chiếu: Hồi làm loạt bài này thì ít người đọc hơn mấy bài khác (chắc tại lịch sử không phải ai cũng hảo) mà làm thì cực do đối chiếu tư liệu rất mất công, nên quyết định là tạm dừng để tập trung viết bài khác cho Soi. Khi Soi không hoạt động chính thức nữa mình đi làm sách với NXB Trẻ, hết cuốn một xuất bản hồi tháng 3 rồi giờ đang làm cuốn n
...xem tiếp

18:43 Tuesday,30.10.2018 Đăng bởi:  phale

@ngọc chiếu: Hồi làm loạt bài này thì ít người đọc hơn mấy bài khác (chắc tại lịch sử không phải ai cũng hảo) mà làm thì cực do đối chiếu tư liệu rất mất công, nên quyết định là tạm dừng để tập trung viết bài khác cho Soi. Khi Soi không hoạt động chính thức nữa mình đi làm sách với NXB Trẻ, hết cuốn một xuất bản hồi tháng 3 rồi giờ đang làm cuốn nữa thành ra bận quá không thể quay lại với chủ đề này. 


Hiện giờ Soi vẫn là hoạt động theo kiểu bị động, tức ai gửi gì về cho Soi thì Soi đăng, thế thôi. Mình vẫn nấu ăn/đi thăm trang trại nên có món gì đặc biệt hay hay mình gửi Soi, chứ hiện nay mình cũng quá bận với công việc khác thành ra những đề tài tốn công sức kiểu này mình không rõ bao giờ mới quay lại được. Bạn thân của mình và mình có ngồi bàn với nhau là sau này về hưu non hoặc không phải làm việc kiếm tiền nữa thì sẽ viết và tự xuất bản những gì cả hai thích, nhưng chuyện đó chắc cũng còn xa bạn ạ.

 
21:48 Monday,29.10.2018 Đăng bởi:  ngọc chiếu
Lê ơi, bài này là bài cuối trong loạt Lịch sử Hoàng gia Anh, chưa thấy Lê viết tiếp :(
...xem tiếp
21:48 Monday,29.10.2018 Đăng bởi:  ngọc chiếu
Lê ơi, bài này là bài cuối trong loạt Lịch sử Hoàng gia Anh, chưa thấy Lê viết tiếp :( 

(Đề nghị gõ chữ tiếng Việt có dấu và không viết tắt)

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả