Chiêm tinh

Gieo quẻ ở Cà phê thứ Bảy, hay Thượng đế đã mượn tay ta trừng phạt 05. 05. 13 - 2:21 pm

Kay Nguyễn

Tranh của Frits Ahlefeldt

 

Kể cho nghe hôm qua đi coi phim Nepal được đề cử Oscar với Đỗ Duy.

Nói chung hôm qua cũng quá trời việc nhưng tâm trạng cực kỳ hỗn độn, chỉ có Charlie mới biết tại chàng đó và toàn bộ Cục Điện Ảnh Việt Nam là nguyên nhân trực và gián tiếp, khiến ta quyết định đi ủng hộ nền điện ảnh Nepal. Ta nói chàng Duy bốc điện thoại gọi hết hào kiệt Sài Gòn nhưng các cô các cậu ấy đều lần lượt không xuất hiện, mà cái chuyện đó là một diễm phúc cho Duy vì xảy ra chuyện như sau:

Ngồi mốc mỏ từ 5pm đến 7:30pm (giờ chiếu) ở Trung Nguyên Cafe Nguyễn Đình Chiểu, ta đã thầm gieo quẻ thấy là không có cách chi mà có thể thưởng thức “Cháu nội của một vị thủ lĩnh” lúc 7:30. Y như rằng đại diện Ban tổ chức chân thành bày tỏ vì… USB của ai đó bị lỗi không chiếu được và hẹn một chút nữa (là 8:30pm) sẽ chiếu. (Lưu ý từ “chân thành bày tỏ” chứ không có xin lỗi.)

Đương nhiên ta cũng đang thử quẻ có đúng không thôi vì đang học quẻ mới, chưa dám thử những thứ quan trọng hơn là giờ chính xác chiếu phim, nên tiếp tục gieo quẻ và thấy là 8:30 cũng sẽ *éo có phim coi. Nhưng ta vẫn ngồi đó làm việc để…. kiểm quẻ coi đúng không. Và còn thêm được thông tin từ quẻ là hiện giờ họ đang down phim lại từ một torrent nào đó (tất nhiên phải kết hợp cả kiến thức khoa học thường thức vì quẻ này cả ngàn năm tuổi làm quái gì có lý do bị kẹt vì đang down phim từ torrent lậu. Nói vậy chỉ để minh hoạ cho việc ta coi quẻ giỏi như cụ Lê Quý Đôn mà thôi).

Và thế là đúng 8g30 phút, lại anh 7 giờ 30 lúc nãy chạy ra tiếp tục “chân thành bày tỏ” là sự cố vẫn chưa khắc phục được xin quý vị chịu khó chờ một chút. Đây là một đám đông hết sức văn minh nghĩa tình nên mặc dù trễ 1 tiếng 15’ vẫn hết sức bình tĩnh, chỉ nghĩ “xin chờ một phút” nó cũng cùng văn cảnh miêu tả đồ lót kiểu “ỡm ờ” và “xin chờ một phút” của Vũ Trọng Phụng. Một ông đẹp lão như thần Apollo lúc ngồi quanh 9 nàng thơ hóng mát đợi thần Zeus gọi vô họp ở đỉnh Olympia, khẽ khàng lên tiếng: “Anh chưa xin lỗi, nhưng chúng tôi nhận lời xin lỗi của anh. Anh cứ lo sao cho phim coi được! Chúng tôi cảm ơn.” Thật lịch duyệt như Apollo, sẵn sàng chờ hàng ngàn năm để được hưởng nhan thánh Zeus (và còn đẹp lão nữa chứ, biết đâu ông ấy là gián điệp của Cục điện ảnh Nepal?) Ta vẫn rất hưng phấn và đắc thắng vì đang thấy có vẻ như đã dùng được quẻ này thuần thục.

Tất nhiên với thiên tài tổ chức của một đứa có bộ sao Cự Cơ mão dậu Song Hao như ta, ta đã luôn có vật bất ly thân là 1 cái Mac Air, 2 cái USB 8GB, 1 cái USB 4GB và 1 cái ổ cứng 500GB được format 2 chiều PC – Mac, nên ta không sợ phí thời gian. Chàng Duy kia thì cũng bình chân như vại, ngồi im chơi trò “cá độ yêu-không yêu” với Jewel Blitz trên cái Android mới của chàng. Lý do giờ này mà máy chàng vẫn còn pin để chơi sau 4 tiếng chờ đợi là vì nó đang được sạc bằng dây sạc pin từ laptop của ta, cũng chính là dây nối của cái ổ cứng 500GB . Nhưng mạng wifi ở đây như phò, tất nhiên ta không cần gieo quẻ cũng biết không có cách chi trong 1 giờ có thể down phim HD từ torrent.

Y như rằng lúc 9g kém 15′ có một em xinh đẹp ra dè dặt hỏi chị có USB 8GB hay ổ cứng gì không cho em mượn, tại chắc thấy ta duy nhất trong phòng có vẻ rất am hiểu về tech, bằng chứng là vẫn đang điên cuồng bấm máy tính với một đống dây nhợ cắm sạc hai cái điện thoại khác hệ điều hành xung quanh, trong khi bà con vẫn ngáp ruồi và có lẽ đang thì thào chửi rủa (bằng một ngôn ngữ hết sức điện ảnh nên tiếng chửi phải lồng voice-over vô sau này, lúc đó soundtrack của cả phòng chỉ có tiếng em gì trong Evanescence vang vang nỉ non). Ta đếm xung quanh phòng có tổng cộng 46 con người (trong đó có cả đại đạo diễn Nguyễn Võ Nghiêm Minh và nhiều người cộm cán khác). Ta cảm thấy như thần Hermes lúc Zeus bảo ra bắt thằng Apollo chờ thêm tám vạn sáu ngàn năm nữa nhe bưởi, và quyết định nhìn thẳng vào mắt em kia mà trả lời: “Không, chị đi coi phim mắc gì mang theo USB???

Sau đó ta đã đường hoàng đứng dậy bỏ về, Đỗ Duy lúc đó cũng hết sức đồng tình… Lúc đi ngang qua chỗ kỹ thuật, ta đã liếc vào và chỉ trong 7 nốt nhạc đã đoán ra vấn đề: Cha nào chép phim đã dùng ổ cứng format cho Mac, nên cắm vô PC đến nỗi phát không được, phải tức tốc download lại phim (không phải bằng PC để chiếu), nhưng down xong rồi cũng không có chỗ (USB) để lấy phim bỏ qua bên PC.

Và cái người đàn bà duy nhất có 3 USB, cùng cái ổ cứng có khả năng giải quyết vấn đề trong căn phòng đó chỉ trong 7 nốt nhạc , chỉ vì khoan khoái hại đời 46 con người đó, chỉ để chứng minh cho cái quẻ của mình là đúng (rằng không thể chiếu phim được trước 9pm), mà cái con đàn bà đó đã bước ra khỏi cửa như vậy… Khoan khoái như “một công cụ trừng phạt của Thượng đế” (à câu này quote của Thành Cát Tư Hãn, nói chung không liên quan đến Nepal nhưng cũng đâu đó trên bản đồ thế giới – nghĩa là rất liên quan; mà hình như ổng cũng đã chinh phục Nepal), và ta chỉ ở đó để làm đúng cái nhiệm vụ mà vận mệnh điện ảnh Việt Nam đã giao phó: không thể cho con dân nước Việt coi cái thể loại phim của một nền điện ảnh cóc ổi mía ghim nào đó giữa lòng Sài Gòn hoa lệ được, trong khi phim ta còn có cả chục phim Việt vẻ vang hơn biết bao nhiêu mà vẫn bị cấm chiếu!

Ta nghĩ nếu mọi người được coi phim cái phim cháu ông tù trưởng tù triếc gì đó thì sẽ phẫn uất lắm vì Nepal toàn la với lừa, điện không biết có chưa, làm *éo gì có nền điện ảnh, nói chi đến phim được đề cử Oscar, chỉ có nền điện ảnh của Việt Nam là đủ sức sánh vai cùng các cường quốc năm châu thôi! Nên thôi cũng là số trời, mẹ Âu Cơ không muốn con cháu nhìn thấy những việc chướng tai gai mắt như vậy thì đã sai ta vâng mệnh trời thủng thẳng từ chối em gái Trung Nguyên.

Thiệt hả hê khi được chọn làm đặc phái viên của vận mệnh!

Nhưng cháu bé Đỗ Duy chắc tâm hồn đã bị sầy sẹo vì thói đời đen bạc này. Chỉ biết an ủi cháu bé là cũng may các hào kiệt Sài Gòn đã tiên liệu được việc rủi này để mà tìm đủ mọi thủ đoạn từ chối khéo, khiến thành ra cháu bé cũng không bị mất mặt.

Kay Nguyễn

*

Còn đây là thông tin về buổi chiếu phim này:

.

CÀ PHÊ THỨ BẢY – CINÉMATHÈQUE : CHƯƠNG TRÌNH ĐIỆN ẢNH 5 SAO
Himalaya – L’enfance d’Un Chef (Cháu nội của vị thủ lĩnh)
(phim được đề cử giải Oscar 1999 cho phim nói tiếng nước ngoài hay nhất)
Ngôn ngữ: phụ đề tiếng Việt – thời lượng: 108 phút. Trước buổi chiếu có giới thiệu, sau buổi chiếu có thảo luận
Thời gian: Thứ Bảy, 04. 05. 2013 lúc 19h30
Địa điểm: tại Salon Văn hóa CÀ PHÊ THỨ BẢY
Lầu 1, Trung Nguyên Coffee, số 19B, Phạm Ngọc Thạch, Quận 3
Diễn giả & Chủ trì: Đạo diễn Bá Vũ

 

Ý kiến - Thảo luận

15:59 Monday,6.5.2013 Đăng bởi:  candid
@Pha lê: Đúng là không để ý đến chuyện Sub. :D Đoạn này thì chịu rồi, mặc dù có rất nhiều bạn dịch Sub up lên mạng nhưng các phim khó thì chịu. Hy vọng ngày càng nhiều sub lên.
 
...xem tiếp
15:59 Monday,6.5.2013 Đăng bởi:  candid
@Pha lê: Đúng là không để ý đến chuyện Sub. :D Đoạn này thì chịu rồi, mặc dù có rất nhiều bạn dịch Sub up lên mạng nhưng các phim khó thì chịu. Hy vọng ngày càng nhiều sub lên.
  
14:15 Monday,6.5.2013 Đăng bởi:  phale
@Candid: đúng là phim trên torrent thì ti tỉ, nhưng khổ cái là... ít có phụ đề tiếng Việt. Chỉ những phim phổ biến thì may ra mới mò được vài file sub, còn những phim "art" hoặc thuộc dòng ít người xem (như phim tài liệu, phim nước ngoài, phim có đề tài nhạy cảm...) là thua, không
...xem tiếp
14:15 Monday,6.5.2013 Đăng bởi:  phale
@Candid: đúng là phim trên torrent thì ti tỉ, nhưng khổ cái là... ít có phụ đề tiếng Việt. Chỉ những phim phổ biến thì may ra mới mò được vài file sub, còn những phim "art" hoặc thuộc dòng ít người xem (như phim tài liệu, phim nước ngoài, phim có đề tài nhạy cảm...) là thua, không biết tiếng Anh hoặc biết bập bẹ thì chỉ có đoán mò. Đây là nỗi khổ của một người toàn bị người khác nhờ chép phim, nhưng cuối cùng không chép được vì không có phụ đề tiếng Việt. Nếu thành phố có chỗ chiếu những phim này và có phụ đề nữa thì cũng tốt chứ, miễn là làm đàng hoàng. 
Nếu Coffee thứ 7 tải những phim có dung lượng dưới 4GB thì format lại cái ổ cứng thành FAT32, xài được cho cả Mac lẫn PC, thế là hết chuyện (vậy là nhiều rồi, phim HD có dung lượng cỡ 2 GB cũng có đầy). Còn nếu tải chất lượng cao hơn và hay chiếu phim thì mua bà cái phần mềm Mac Drive mấy chục đô, lúc đó thì quỷ gì cũng đọc được.  

(Đề nghị gõ chữ tiếng Việt có dấu và không viết tắt)

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả