Nghệ sĩ Việt Nam

Câu chuyện chép tranh 26. 04. 11 - 10:29 am

Em-co-y-kien

(Trong cmt của bài Khả năng khuấy động của nghệ thuật khỏa thân, bạn Em-co-y-kien có cmt sau, thực hư thế nào xin các bạn cho ý kiến.)

Bức tranh chép Gauguin mà VuongBichThanh phát hiện ra trong bài trên Soi

Em xin kể chuyện này.

Chép tranh, ôi câu chuyện khó nói. Chúng em cứ nghĩ mãi, nói ra thì ngượng, không nói ra thì sợ. Nhưng nhân vụ tranh giả trên Soi bị VUONGBICHTHANH nhanh mắt phát giác, em “mạnh dạn” xin kể chuyện này.

Chuyện là thế này. Cũng là liên quan đến tranh giả, chế tranh.

Lớp em có một số bạn, vì hoàn cảnh phụ huynh không thể bao cấp ăn học, may làm sao (xui làm sao??) lại gặp một cô chủ hàng tranh chép phố Nguyễn Thái Học nhận làm má nuôi, bảo là ‘các con cứ yên chí, má sẽ chu toàn cho chúng mày mấy năm ăn-chơi-học ở Hà Nội, sướng chưa, chỉ cần mỗi tháng mỗi đứa chép cho má 5 tranh, sơn toan má mua sẵn, cơm nuôi 3 bữa, ngủ nghỉ luôn tại cửa hàng”.

Thế là các bạn em hiện giờ ngoài việc đi học-đi chơi, thời giờ còn lại chúi vào chép tranh như điên.

Các bạn và má nuôi các bạn lý luận thế này:

Chép tranh tất nhiên có những cái hại, bé thôi, mà cái lợi lại to đùng. Này nhé:

1- Được luyện tay nghề miễn phí (khoản này thầy cô có khi cũng động viên?).
2- Được học tập bút pháp của các bậc thầy (cơ hội hiếm có)
3- Được “vui chơi có thưởng” (mỗi tranh chép xong là má thưởng liền)
4- Được miễn tiền thuê nhà trọ (khoản này thầy u rất thông cảm)
5- Bớt thì giờ lông bông, có khi sa vào nghiện hút (khoản này Phòng quản lý sinh viên rất mừng)
6- Và còn nhiều rất ưu điểm khác thường nữa (ít dăng nắng, đỡ tốn tiền tiêu pha vặt, không bị ung thư da, giảm hẳn bệnh trứng cá sùi mặt, v.v…) kể cả ngày không hết…

Quả thật hiện nay các bạn này vẽ thì thôi rồi là giống các bậc thầy châu Âu, châu Á. Mấy lần triển lãm nhóm họa sĩ trẻ, ai cũng khen các bạn bút pháp già dặn hẳn lên, cứng cựa hẳn lên.

Nhưng thầy em cảnh báo các bạn là:

1- Có thể nhân cách sớm suy đồi vì lao theo đồng tiền sớm quá
2- Có thể “tay nghề” sớm bị “lão suy”, chưa kịp hình thành bút pháp riêng thì đã bị ảnh hưởng nặng nề của các bậc lão thành (bị chép nhái).
3- Và cũng có những chuyện thầy sẽ góp ý riêng từng đứa (???)

Giời ơi, không vẽ cho má nuôi cũng chết, sống với má nuôi cũng toi (em thú thật: đã 3 lần “nhúng chàm”, vẽ hộ bạn em, cứu bạn mấy quả tranh đặt hàng Tết, cũng được chia phần tí ti, hi hi)

Làm sao đây, các bạn của tôi ơi?

Các anh các chị các chú các bác các thầy các cô ơi, cứu bạn em với, cứu lấy thế hệ chúng em với!

Và đây là tranh Gauguin thật

*

Bài liên quan:

– Dại gì không làm tranh giả!
– Câu chuyện chép tranh

Ý kiến - Thảo luận

20:04 Sunday,16.11.2014 Đăng bởi:  Han Phong

Các bác cứ nói hay lắm. Có chép được giống không mới là chuyện quan trọng


...xem tiếp
20:04 Sunday,16.11.2014 Đăng bởi:  Han Phong

Các bác cứ nói hay lắm. Có chép được giống không mới là chuyện quan trọng

 
2:37 Monday,17.10.2011 Đăng bởi:  duong vu
câu chuyện muôn đời sinh viên Mỹ Thuật Nam đến Bắc... tất cả vấn đề đều có nhiều mặt. Cái khó là nhận thức thôi
...xem tiếp
2:37 Monday,17.10.2011 Đăng bởi:  duong vu
câu chuyện muôn đời sinh viên Mỹ Thuật Nam đến Bắc... tất cả vấn đề đều có nhiều mặt. Cái khó là nhận thức thôi 

(Đề nghị gõ chữ tiếng Việt có dấu và không viết tắt)

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả