|
|
|
|||||||||||||
Bàn luậnNhân việc cô Wakako đi ăn nghêu một mình, nghĩ tí ti về nữ quyền 23. 08. 16 - 4:26 pmTổng hợp các cmtsSOI: Đây là các cmt cho bài “Wakako-zake (tập 6): Nhẹ tay thì nghêu ngọt mới ấm lòng”. Soi xin tổng hợp và đưa lên thành bài cho các bạn dễ… cãi nhau MƠ Nhân vật Wakako này để tôn món trong quán thôi, chứ không phải tấm gương để sống theo đâu nhé, các bạn trẻ! Thanh nữ toàn đi quán một mình, uống rượu giải sầu. Đơn côi mãi thành quen, một ngày kia lại thành bà mẹ đơn thân, đẻ ra những đứa trẻ cũng lẻ đàn như thế. Đúng kiểu Nhật khổ rồi… Món tươi ngon đơn giản thì làm ở nhà cũng dễ nhậu lắm. Đi quán như cô Wakako này, đối với công chức Nhật, chủ yếu là để tìm người yêu và bạn đời. Bạn cùng công sở khó mà kết đôi lâu dài, lại thêm một nỗi khổ của đất nước nổi tiếng là ý chí cao. Còn muốn thư giãn thì các tiệm mat xa và làm tóc làm nail , là ưu tiên hàng đầu của chị em. Quán và rượu bia đa phần là các liền anh. Có một phim Nhật mình rất thích là “Quán ăn đêm”, xem trên net. Nhưng câu chuyện thì không tẻ nhạt như bạn này; đó là một xã hội thu nhỏ, hay nhất là chàng thi sĩ hay ngồi bóc vỏ lạc! THÁI HIỆP Có những người như mợ Mơ này, hèn gì người ta cứ bảo phụ nữ Việt Nam chẳng có chi hay ngoài lấy chồng đẻ con. Đi cãi cho lắm về nữ quyền nhưng hễ gặp người ở một mình vui một mình thì bị mấy mợ như Mơ xúm vào xỉa. Chán rứa! Có loại lấy niềm vui của kẻ khác làm niềm vui cho bản thân – hạnh phúc là phải có cặp, phải đẻ ra con rồi cả cặp nuôi. Có loại thấy tự mình vui là vui, không phụ thuộc ai, mình biết ăn ngon, mặc đẹp, mình thấy sướng, thì lúc đó mới có thể đem lại niềm vui cho kẻ khác (nếu gặp được, còn không gặp được mình vẫn vui như thường). Trường phái nào đúng thì không rảnh để bàn, nhưng trường phái bảo “chỉ theo kiểu của tao mới hạnh phúc”, mày ăn một mình là mày khổ, dù trong bụng mày thấy sướng nhưng tao bảo mày khổ là mày khổ, chắc chỉ có những kẻ như mợ Mơ đây. Chưa có nước nào nói mình văn minh nhờ phụ nữ nước mình hí hoáy với chồng con, quanh năm chỉ biết chồng con, còn bản thân không biết làm gì cho vui. Chưa thấy ai bảo nữ quyền là phụ nữ không được vui một mình (mà phải có một đàn ông với một đứa nhỏ), tự do ăn những gì mình thấy ngon bằng đồng lương mình làm ra. Không ai phủ nhận niềm vui gia đình, nhưng chẳng ai hùa vào chê cái sự tự tin, tự vui của một phụ nữ, đến mức tội nghiệp dùm cho “nỗi khổ” tự vui của người ta, rồi xoay sang tội nghiệp dùm những đứa con của mấy bà mẹ mà mình chẳng biết hoàn cảnh gì nhưng cũng hăm hở phê phán. Mợ Mơ hạnh phúc bên chồng con của mợ thì cứ mà hạnh phúc đi, hết chuyện làm rồi hay sao lại đi áp đặt cái hạnh phúc đó lên người ta. Trên đời có bao kiểu vui, chỉ có ảo tưởng mới bắt người khác phải vui như thế này thế này mới đúng, phải làm như thế này mới vui. Cứ như nói lẩu Nhật kiểu một người không ngon, phải lẩu mấy người vừa nhúng vừa truyền hen suyễn vi trùng Sida cho nhau thì mới là ngon. Sao không để ai hạnh phúc với lẩu nào thì ăn lẩu nấy. Hay là mợ Mơ có phép đọc suy nghĩ của người khác giống các nhân vật truyện tranh? Có thế mới biết được người ta phải sống theo cách nào mới là tốt nhất cho người ta, còn đương sự vì bất cứ lý do nào đấy lại không biết bản thân muốn gì, đành nhờ mợ Mơ đọc ý nghĩ tiềm thẳm để chỉ lối rằng uống rượu một mình như thế là không vui? Mà mợ Mơ toàn phán bừa nhỉ, làm như ai độc thân cũng khổ, Nhật độc thân cũng khổ, còn người Việt Nam có vợ chồng là sướng nhất. Thằng bạn tôi có bà má đúng kiểu cổ hủ Bắc Kỳ, bọn này cứ nghĩ sau này thôi chết khổ vợ nó, sẽ bị bà má chồng hành. Cuối cùng nó lấy một em Nhật, Bà má hùng hổ bay sang ở nhà hai vợ chồng bên Nhật để đe nẹt con dâu. Được một tuần thì bà xấu hổ bay về Hà Nội tại con dâu Nhật chu đáo quá, sạch sẽ hơn bà, chăm cả nhà tốt hơn bà, bà quê độ đi về. Người ta không rước thì thôi, chứ đã cưới thì còn chu đáo, chăm sóc, thương yêu, nhường nhau có khi còn hơn mình, và họ cũng hạnh phúc chẳng kém. Mình khi độc thân chưa chắc biết vui được như họ mà lại áp với đặt. Thấy bài viết cất công đi giới thiệu món Nhật, không học nổi chí ít cũng có thêm kiến thức, hoặc giả cũng biết được về nguyên liệu, biết về nhiều mảnh đời, biết về thế giới phong phú, niềm vui ăn uống cũng phong phú. Nhưng thay việc thấy chúng phong phú thì cái đầu cứng nhắc của mợ Mơ lại thấy mỗi mình mình là ngon, là hạnh phúc. Hèn gì ẩm thực Việt Nam chỉ giỏi khâu cãi. ĐỖ VŨ MY Đọc Soi đã lâu nhưng chưa bao giờ comment, hôm nay thấy comment của anh Thái Hiệp rất tâm đắc nên buộc phải để lại một comment cảm ơn anh. Là một người luôn tích cực trong các hoạt động nữ quyền nói riêng và nhân quyền nói chung, tôi thực sư rất cảm kích khi thấy một người quyết liệt ủng hộ cho nữ quyền như vậy, đặc biệt khi đó là từ một người đàn ông (tôi suy đoán qua tên, nếu không phải thì xin lượng thứ). Tại nhiều quốc gia, đặc biệt là các nước châu Á, tôi thấy nữ quyền chưa được coi trọng và chưa tìm được tiếng nói đủ mạnh cho mình. Đến giờ vẫn còn tồn tại định kiến rằng các nhà nữ quyền đa phần là những cô khó tính ế chồng hay các phụ nữ đồng tính. Đáng buồn hơn là quan niệm trọng nam khinh nữ được áp đặt và duy trì từ chính những người phụ nữ khác. Nó giống như việc một nhóm thiểu số chỉ trích một nhóm thiểu số khác, như người da màu – sắc dân từng và đang vẫn bị kì thị – đi đả kích cộng đồng LGBTQ. Đó là những bà mẹ chồng luôn khắc khe với con dâu, những bà mẹ ruột chỉ giao việc bếp núc lau dọn cho con gái vì quan niệm con trai nên làm việc lớn, hay những phụ nữ đến thời đại này mà vẫn đề cao tam tòng tứ đức, công dung ngôn hạnh. Hậu quả là sự hạn chế trong việc phát huy tài năng và cá tính cho nữ giới, sự chêch lệc giữa mức lương nam nữ, thiên vị trong tuyển dụng, body-shaming (phán xét ngoại hình), victim blaming (đổ lỗi cho nạn nhân như gần đây có vụ việc đổ lỗi cho một cô bé bị cưỡng hiếp vì đi chơi khuya) Thế nên, lần nữa cảm ơn anh Thái Hiệp đã lên tiếng biện hộ cho phụ nữ chúng tôi. Như đại ý một câu danh ngôn tôi từng nghe: ta có thể nhận biết một xã hôi tiến bộ thế nào qua sự phát triển của nữ quyền tại đó. Ý kiến - Thảo luận
18:16
Wednesday,24.8.2016
Đăng bởi:
Nick ảo của Người độc thân bất hạnh
18:16
Wednesday,24.8.2016
Đăng bởi:
Nick ảo của Người độc thân bất hạnh
Em tự giới thiệu luôn, em là một người có tư tưởng bình đẳng giới, đang độc thân. Và em chả cảm thấy tự hào về sự độc thân của mình, nhưng cũng chả tự ti. Em yêu đương bình thường, rung động thì yêu hết tình thì chia tay, sống và lao động bình thường như bao người khác, có sở thích riêng vui vẻ mỗi ngày, bạn bè cũng đầy đủ. Và em tin là dù em có độc thân, có người yêu hay có gia đình thì em vẫn sẽ có những lúc vui và những lúc buồn, đời vẫn thăng trầm lên xuống chứ không cách sống nào có thể khiến đời em chỉ toàn vui hay toàn buồn được.
15:34
Wednesday,24.8.2016
Đăng bởi:
côi
Admin không hiểu ý mình rồi. Mình đang thích cái nick Mưa Rừng của bạn Lâm. Ôi thôi , đáng lẽ phải còm bên bài kia
...xem tiếp
15:34
Wednesday,24.8.2016
Đăng bởi:
côi
Admin không hiểu ý mình rồi. Mình đang thích cái nick Mưa Rừng của bạn Lâm. Ôi thôi , đáng lẽ phải còm bên bài kia
Bài đã đăng
» Xem tiếp... |
|||||||||||||||
|
Em tự giới thiệu luôn, em là một người có tư tưởng bình đẳng giới, đang độc thân. Và em chả cảm thấy tự hào về sự độc thân của mình, nhưng cũng chả tự ti. Em yêu đương bình thường, rung động thì yêu hết tình thì chia tay, sống và lao động bình thường như bao người khác, có sở thích riêng vui vẻ mỗi ngày, bạn bè cũng đâ
...xem tiếp