|
|
|
|||||||||||||
Gẫm & BìnhXem Đinh Minh Đông và Đặng Vũ Hà: một triển lãm thú vị 21. 12. 12 - 8:01 amTrịnh Minh TiếnSOI: Ngược với bài Thế mà là nghệ thuật ư? Dễ dãi vậy ư? là ý kiến sau của Trịnh Minh Tiến trong một cmt. Soi xin phép biên tập lại một chút rồi đưa lên thành bài. Các bạn có thể đọc được bản gốc trong phần cmt của bài “Thế mà là nghệ thuật ư?”
Tôi hay nghĩ, sáng tạo là quá trình tiếp nối, một trong những quá trình gây hưng phấn…. chắc vì thế mới có chủ nghĩa tiếp đoạt chăng 🙂 Bản thân trong một hai tác phẩm của họa sĩ Đinh Minh Đông cũng cho tôi cảm giác có ảnh hưởng từ họa sĩ Trần Thị Hương, nhưng ghi nhận đấy là một thành công của Hương bởi đã tạo nên cảm hứng cùng sự kích thích cho những người khác bằng lao động của mình. Nhưng nhanh chóng đi qua cảm xúc đó, tôi thấy họa sĩ Minh Đông như đã được khai thông huyệt đạo và đi đúng mạch của chính mình với tính Pop Art cao, qua sự liên hệ giữa những yếu tố mang tính biểu tượng làm nền và hình thức Pop Art làm cách thức thể hiện. Nổi bật ý tưởng và thông điệp trong các tác phẩm: bức Hát 3, Mã vạch, Burgers, hay KFC chẳng hạn, ý tứ cài rất khéo và mang thông điệp khá rõ ràng. Đằng sau sự hào nhoáng là cả một cuộc sống suy đồi của nhục dục, hoan lạc cùng ảo giác… Thấy cuộc sống mà con người là những món hàng , đồ ăn, đồ ăn nhanh “tính theo một nháy 20 phút thì phải 😉 … được nhào nặn, qua tay hay ngã giá của dục vọng! Một số tác phẩm nói lên vẻ phô trương kệch cỡm làm cho ta thấy ghê tởm sợ hãi xem lẫn đáng thương cho một thế hệ! Thương thay giá trị tinh thần thật mong manh.
Phải nói trong tranh của họa sĩ Đặng Vũ Hà có một sự sâu sắc của những trải nghiệm “Sống”. Tôi nhớ bức Phận được treo ở Festival Mỹ Thuật Trẻ 2011 của anh để lại cho tôi khá nhiều cảm xúc, sự biểu hiện khá tinh tế trong màu sắc, bố cục bức tranh cùng dáng điệu của hai nhân vật trong tranh. Bức này được giải thưởng của hội thì phải.
Xem Phận, thấy những gì còn lại sau một cuộc mua dâm chính là đây: sự lạnh lẽo của tấm ga gường cùng bao thuốc lá!…. Lạnh lẽo vô cảm, dáng điệu co ro bao chùm nỗi nô đơn của hai con người xa lạ! Mệt mỏi và gồng sức tìm đến thiên đường hay càng ngập sâu trong địa ngục trần gian! Bên trên là bóng tối bao chùm, giữa lạnh lẽo, vô cảm còn khoảng mênh mông phía dưới như trải dài thêm cho nỗi buồn đến vô tận! Hai nỗi buồn nhưng không tìm đến được với nhau… Đến chí Phèo, Thị Nở vẫn còn hạnh phúc hơn, nhân văn hơn, chứ vừa mất tiền lại còn mua thêm nợ đời thì…. chỉ có trong bức tranh này! tưởng “Giải” xong thì “Thoát” nào ngờ lại “Tắc Tị”! Thế mới đau! Bức Đôi mắt mang thông điệp khá mạnh mẽ! Tôi không tìm được từ nào để diễn tả hết được hy vọng mọi người đến và xem có cảm nhận rõ ràng hơn! Chỉ thấy một điều rất Đời, bố cục cùng biểu hiện nhân vật biểu cảm. Nhìn em bé này tôi làm tôi liên tưởng đến bài hát “Đứa Bé” … Em rất buồn vì em không biết đi… đi về đâu! Cuối cùng xin cám ơn hai họa sĩ về cuộc triển lãm rất thú vị. Chúc triển lãm của hai anh thành công. Hy vọng đây chỉ là khởi đầu cho một cuộc hành trình đầy vinh quang nhưng vô số thử thách của hai anh! Nhưng con đường tôi nghĩ là rất sáng vì bây giờ khó khăn như này mà các anh tự làm một cuộc triển lãm như thế này quả không dễ dàng, thì ba thứ tẹp nhẹp sau này cũng thường thôi nhỉ.
* Bài liên quan: – 18. 12: SỐNG của hai họa sĩ 8X (cập nhật) Ý kiến - Thảo luận
0:43
Saturday,22.12.2012
Đăng bởi:
Trịnh Minh Tiến
0:43
Saturday,22.12.2012
Đăng bởi:
Trịnh Minh Tiến
@ Sương và Xam Cao Ly: Chân thành cám ơn hai bạn ! Những chia sẻ của hai bạn giúp mình nhận thức và học hỏi thêm được nhiều điều ! Hy vọng có dịp được mời các bạn cafe nếu các bạn không chê. Chúc hai bạn luôn hạnh phúc và may mắn
23:54
Friday,21.12.2012
Đăng bởi:
Sương
Trịnh Minh Tiến là nhà văn hay nhà thơ mà viết bài này thì ok. Bọn họ vẫn hay tham gia bình tranh tượng theo lối này: lấy ý nghĩa đè bẹp kỹ thuật.
23:54
Friday,21.12.2012
Đăng bởi:
Sương
Trịnh Minh Tiến là nhà văn hay nhà thơ mà viết bài này thì ok. Bọn họ vẫn hay tham gia bình tranh tượng theo lối này: lấy ý nghĩa đè bẹp kỹ thuật. Bài đã đăng
» Xem tiếp... |
|||||||||||||||
|
...xem tiếp