Điện ảnh

Vì sao Đường Đua thành công về PR, thất bại về bán vé? 02. 08. 13 - 11:38 am

Trần Hoàng Nam

Anh Khoa trong Đường Đua

Anh Khoa trong Đường Đua

 

Mấy ngày gần đây trên báo chí, các diễn đàn và facebook đang râm ran bàn tán về phim Đường Đua; lần đầu tiên mọi người được chứng kiến một sự đối lập mãnh liệt đến thế về các đánh giá phim từ báo chí và từ người xem. Trong khi báo chí nức nở ca ngợi phim, thậm chí có những tờ báo lớn còn khen hàng ngày; dùng đủ các mỹ từ choáng váng nhất để ngợi ca; thì bên người xem lại thờ ơ đến mức Đường Đua có lẽ đã lập một kỷ lục đáng buồn cho phim Việt là bị bay ra khỏi rất nhiều cụm rạp lớn chỉ sau một tuần ra mắt. Doanh thu bốn ngày đầu chiếu phim, theo báo Tuổi Trẻ, chỉ có hơn 800 triệu cũng là một con số đặc biệt thấp so với dòng phim thị trường; và gần như chắc chắn là nhà sản xuất sẽ chỉ thu về được một phần nhỏ nhoi trong tổng kinh phí đầu tư cho phim (nghe nói 12 tỷ).

Tôi không dám có ý kiến gì về chất lượng phim, vì thú thực là tôi không xem, cũng có lần đã đến rạp định xem để ủng hộ phim Việt, mà đến nơi nhìn thấy phim Tình yêu và Giông Bão có vẻ hay quá; lại vào xem nó chứ không xem Đường Đua. Không tiếc 100 ngàn tiền vé, mà chỉ sợ xem xong bực mình, do kinh nghiệm từ bao nhiêu lần từng cố xem phim Việt khác. Không biết phim hay hay dở, nhưng tôi xin góp đôi lời về chiến dịch PR – điểm sáng của Đường Đua – do tôi cũng có đôi chút kinh nghiệm về marketing nói chung và PR nói riêng.

Có lẽ ai cũng biết rằng Nguyễn Thanh Sơn – ông chủ Đường Đua – cũng là dân làm PR chuyên nghiệp. Thế nên anh đã đặt cược vào chiến dịch PR của mình, và quả thật anh đã rất thành công. Chắc là lâu nay chưa có sản phẩm tiêu dùng nào được nhắc đến nhiều như thế trên các tờ báo lớn. Chiến dịch PR của Sơn tập trung vào thông điệp chính là: phim của tôi cũng bạo lực như phim Bụi Đời Chợ Lớn, nhưng tôi đã khéo léo lọt qua, và không phải chỉnh sửa nhiều, nói ngắn gọn là phim tôi vẫn còn rất bạo lực đấy nhé. Chiến dịch này nói thẳng ra là bám theo, ăn theo phim Bụi Đời Chợ Lớn. Quả thật nó rất khôn ngoan, vì Bụi Đời Chợ Lớn rất được công chúng quan tâm và nếu ra rạp hẳn nó sẽ là một quả bom phòng vé. Chắc chắn việc nó bị cấm sẽ làm cho Đường Đua nhận được một lượng lớn khán giả của nó. Ngay cả việc Sơn chọn thời điểm đưa phim ra rạp cũng có ảnh hưởng từ việc chờ đợi xem Bụi Đời Chợ Lớn có chính thức bị cấm hay chưa.

Nguyễn Thanh Sơn

Nguyễn Thanh Sơn

Chính cái chiến lược PR này phần nào đã mang lại thành công (về số lượng) cho Đường Đua. Phóng viên các báo đang tâm trạng buồn nản và tiếc thương cho Bụi Đời Chợ Lớn đã vô thức dồn sự ủng hộ của họ cho Đường Đua, cộng với sự khéo léo và các kỹ thuật PR khác của Sơn đã đưa Đường Đua lên ngập tràn các mặt báo. Tuy nhiên, cái không may cho Đường ĐuaBụi Đời Chợ Lớn bị lọt lên mạng ngay trước khi Đường Đua công chiếu, gây ra một cơn sốt nóng download và xem online cho cư dân mạng; và chân thành mà nói, thì cùng với nó là một cơn cảm lạnh vì quá thất vọng với cường độ, tần suất và chất lượng bạo lực của Bụi Đời Chợ Lớn. Vậy là Đường Đua lãnh đủ. Giới trẻ – đối tượng khách hàng chính của phim ảnh Việt Nam – đã lại quay về tâm thế thờ ơ với phim Việt, do họ đã hy vọng quá nhiều, và thất vọng quá đau với Bụi Đời Chợ Lớn.

Một cảnh trong Bụi Đời Chợ Lớn

Một cảnh trong Bụi Đời Chợ Lớn

Việc khán giả không đến rạp xem phim chỉ thể hiện là chiến dịch marketing cho phim không tốt, hoặc khán giả không chấp nhận loại hàng đó nữa; chứ không nói lên được là phim hay hay là dở. Vì thế, không nên chê Đường Đua dở vì không có khách; tất nhiên nếu ai đó khen Đường Đua hay vì… không có khách thì cũng quá khích không kém! Vấn đề ở đây là phải trả lời được câu hỏi: tại sao khách không vào xem phim. Và theo ý kiến của tôi, thì đó là do chiến dịch PR đã dựa vào một thông điệp liều lĩnh là ăn theo phim khác; rồi đổ bể theo phim đó khi nó bị lọt lên mạng và làm khán giả thất vọng. Ngoài ra còn một yếu tố nữa, là thực sự người Việt đã trưởng thành rất nhiều, đã hiểu được phim Tây, đã quen với điện ảnh đẳng cấp cao, chất lượng cao, và họ không còn tâm thế xem các phim thô sơ của Việt Nam nữa. Có lẽ đó mới là điều cần phải lo ngại.

Một cảnh trong Đường Đua

Một cảnh trong Đường Đua

*

 Bài liên quan:

– ĐƯỜNG ĐUA: Căng thẳng, nghẹt thở, với Hồng Ánh làm sản xuất
– Doanh thu Đường Đua thua xa phim ma. Nhưng…    
– Xem đi! Please!       
– Vì sao Đường Đua thành công về PR, thất bại về bán vé?     
– Em chả phải hot blogger nên cho em nói thiệt đi, về Đường Đua    
– Đường Đua: đứa nghịch tử của Tarantino   
– Nói thêm vài điều về chuyện ai cũng biết là chuyện gì    
– Đừng khá hay trung bình khá, vì mắt cú vọ và tim cạn máu của khán giả sẽ làm bạn tắt ngóm 
– Không thể dùng sự đông/vắng của phòng vé để nói là phim hay/dở    
– Gửi Lê Hồng Lâm: Bạn đã hiểu sai chữ “Tử Tế” mà mình nói    
– Sự bất lực của báo chí trong vụ Đường Đua  
– 5 bài học về marketing sau “vụ” Đường Đua

 

Ý kiến - Thảo luận

11:02 Friday,9.8.2013 Đăng bởi:  TNXP

Hôm bữa chiếu ra mắt em cũng tính mua vé vô Đường Đua xem vì bị nhỏ chân dài (rau mới của em, em còn FA mờ) kêu mua đi anh ủng hộ phim nhà đi, nhưng đến hồi ra ngó cái bảng quảng cáo thấy tụt cả hứng, xấu òm, quyết mua vé phim chiến tranh gì quên tên rùi, phim hay vãi, từ đầu đến cuối mạnh đứa nào đứa đó há miệng coi. Coi xong về nhà ngẫm lại thấy ... em ngu v
...xem tiếp

11:02 Friday,9.8.2013 Đăng bởi:  TNXP

Hôm bữa chiếu ra mắt em cũng tính mua vé vô Đường Đua xem vì bị nhỏ chân dài (rau mới của em, em còn FA mờ) kêu mua đi anh ủng hộ phim nhà đi, nhưng đến hồi ra ngó cái bảng quảng cáo thấy tụt cả hứng, xấu òm, quyết mua vé phim chiến tranh gì quên tên rùi, phim hay vãi, từ đầu đến cuối mạnh đứa nào đứa đó há miệng coi. Coi xong về nhà ngẫm lại thấy ... em ngu vãi, rau nó gợi ý đến vậy mà không nghĩ ra, lần sau quyết xem phim Việt Nam. 

 
10:35 Friday,9.8.2013 Đăng bởi:  candid
Thi thoảng em mới có thời gian đi xem phim giải trí, tiền của em cũng phải đổ sức lao động mới có em có quyền chọn phim em thích và phim có chất lượng để xem. Đừng nói là ngang với 2 bát phở, ngang với 1 gói mì tôm mà không đáng giá với gói mì em cũng không bỏ tiền ra xem.
L&a
...xem tiếp
10:35 Friday,9.8.2013 Đăng bởi:  candid
Thi thoảng em mới có thời gian đi xem phim giải trí, tiền của em cũng phải đổ sức lao động mới có em có quyền chọn phim em thích và phim có chất lượng để xem. Đừng nói là ngang với 2 bát phở, ngang với 1 gói mì tôm mà không đáng giá với gói mì em cũng không bỏ tiền ra xem.
Làm phim tư nhân thì lời ăn lỗ chịu. Không có phim Việt để xem mà toàn phim nhập thì khán giả như em cũng chả thiệt gì. Còn hơn là đóng cửa ve vuốt nhau khen hay. 

(Đề nghị gõ chữ tiếng Việt có dấu và không viết tắt)

Dòng sông và đô thị

Phó Đức Tùng

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả