Về triển lãm CÂY: Đừng vội phán xét!
25. 06. 10 - 4:59 pm
Trần Trọng Linh
Cây của Nguyễn Phương Linh
Tôi không được trực tiếp xem tác phẩm của Phương Linh. Nhưng nhờ những bức ảnh của Soi tôi thấy thật sự ấn tượng. Khi xem tác phẩm này tôi có liên tưởng đến tác phẩm của một người Đức là một chiếc xe ôtô có hai đầu được gắn với nhau không có phần đuôi xe. Cả phần trước và sau đều là đầu.
Đúng như Soi nhận xét tác phẩm không có gì nhiều để bàn bởi nó hoàn toàn cô đọng, nhưng theo tôi có rất nhiều điều đáng suy ngẫm. Hãy thôi không bàn đến tác phẩm của Phương Linh vội bởi với mỗi cá nhân xem nghệ thuật đều có những cảm nhận riêng tùy theo cảm thụ cũng như kinh ngiệm sống, sự hiểu biết, tri thức của từng cá nhân.
Ta hãy ngược lại chút thời gian để nhận định một vài tác phẩm gần đây của nghệ thuật đương đại thế giới.
Như tác phẩm Our Body/A Corps Ouvert, tác giả dùng đến hơn 100 xác chết được sưu tầm từ những nhà tù Trung Quốc. Những xác chết này đươc lột da, cắt lớp… tẩm ướp formol. Sau hai lần triển lãm, ở Pháp đã dấy lên phong trào tẩy chay tác phẩm vì vi phạm đến đạo đức và nhân quyền con người.
Our body/ A Corps Ouvert
Hay những tác phẩm của Damien Hirst với những động vật bị chết và được tẩm ướp formol hoặc để thối rữa.
Tác phẩm của Damien Hirst
Hoặc như trong tác phẩm Xuyên Thấu, văn học hậu đương đại của Nhật, Ryu Murakami có miêu tả đến một nhân vật trong chuyện lên kế hoạch rất chi tiết để giết người. Phải chăng Murakami đang vẽ đường cho hươu chạy? Hay ở tác phẩm Our Body…, phải chăng tác giả căm ghét con người? Hay Damien Hirst bị dị ứng với động vật?
Không phải. Thông qua các tác phẩm này, hàng trăm nghìn người xem đã được hiểu biết về cơ chế hoạt động, anatomie của con người, chưa nói đến nhờ ý niệm của tác giả như của Damien Hirst, hàng nghìn trẻ em được biết về một thế giới khác không phải loài người, biết đến sự cô đơn trong một thế giới hiện đại, các giá trị đạo đức tôn giáo bị xóa nhòa bởi một thế giới Phẳng của Ryu Murakami.
Quay lại với tác phẩm của Phương Linh.
Hãy đừng vội phán xét cô ấy, tôi nghĩ trước khi có ý tưởng xây dựng tác phẩm cô đã lường trước được những phản ứng này của khán giả. Nhưng cô đã dám hy sinh nó để nói lên những trăn trở của mình.
Một cái cây mà lại không có cội rễ nhưng vẫn phải tồn tại ở trong tư thế lơ lửng.
Xin hãy nhìn lại toàn cảnh xã hội Việt Nam. Con người ta có tồn tại và phát triển tốt nhờ vào hai yếu tố chủ đạo, đó là môi trường sống và môi trường văn hóa. Ở Việt Nam, cả hai thứ này đang dần bị biến mất. Cái cây đang là bóng của chính cái cây không đầu không cuối.
Một lần nữa xin cảm ơn Phương Linh đã nói hộ cho những nghệ sỹ nói riêng cũng như cho cả thế hệ chúng ta nói chung những cảnh báo cho một xã hội tốt hơn.
Khi bạn được cả 1 đám đông tung hô, thì sau đó sẽ lòi ra đâu 1 kẻ tìm cách hạ bạn xuống để chứng tỏ sự nguy hiểm. Còn khi bạn bị 1 đám vùi dập không thương tiếc, thì cũng ngay sau đó 1 kẻ lại xoay sở nể nâng bạn lên nhằm chứng tỏ sự uyên bác. Cũng vui! ...xem tiếp
14:58Sunday,31.7.2016Đăng bởi: Tuấn
Khi bạn được cả 1 đám đông tung hô, thì sau đó sẽ lòi ra đâu 1 kẻ tìm cách hạ bạn xuống để chứng tỏ sự nguy hiểm. Còn khi bạn bị 1 đám vùi dập không thương tiếc, thì cũng ngay sau đó 1 kẻ lại xoay sở nể nâng bạn lên nhằm chứng tỏ sự uyên bác. Cũng vui!
21:23Tuesday,14.9.2010Đăng bởi: thằng cuội
Thực sự Linh từ trước đến nay làm tác phẩm đều tỏ ra quá... non nớt. Giải thích ý nghĩa tác phẩm quá trẻ con. Nói đến tác phẩm ĐỔ GẠO VÀO MỒM gì đó, hành động thì hay nhưng giải thich thì rất chán. ...xem tiếp
21:23Tuesday,14.9.2010Đăng bởi: thằng cuội
Thực sự Linh từ trước đến nay làm tác phẩm đều tỏ ra quá... non nớt. Giải thích ý nghĩa tác phẩm quá trẻ con. Nói đến tác phẩm ĐỔ GẠO VÀO MỒM gì đó, hành động thì hay nhưng giải thich thì rất chán.
...xem tiếp